Chương 1 - Đàn Em Trà Xanh Mê Bạn Trai Tôi

[FULL] Đàn Em Trà Xanh Mê Bạn Trai Tôi

Tác giả: Phượng Công Tử

Edit: Thiên Sơn Bắp Cải

‿︵ ✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧ ︵‿

Bạn trai tôi lái xe mới đến đón.

 

Một đàn em cứ nhất quyết đòi đi nhờ, lại còn viện cớ say xe để ngồi ghế phụ.

 

Cô ta cầm chai nước lọc trong xe lên, ra vẻ ngạc nhiên hỏi:

 

"Anh à, xe của anh chỉ có nước lọc thôi à? Lần trước em thấy đàn chị lấy nước tăng lực trên nóc xe ngoài cổng trường, em cứ tưởng chị ấy chỉ uống nước tăng lực thôi."

 

Bạn trai tôi có vẻ hơi khó chịu.

 

Lúc ấy tôi còn ngây thơ, không hiểu ý của cô ta bèn cãi lại: "Tôi lấy đồ của người ta lúc nào?"

 

Cô ta vội vàng bịt miệng, vẻ mặt hối lỗi xin lỗi:

 

"Chị ơi, em xin lỗi, em cứ tưởng đó là chị. Em thấy cô ấy lấy nước tăng lực trên nóc xe mấy lần rồi."

 

1

 

Bạn trai tôi là Kiều Chấn Vũ, anh ta mới ra trường đã được bố mẹ mua tặng một chiếc xe hơi mới. Kiều Chấn Vũ rất hào hứng lái xe đến đón tôi đi chơi.

 

Tôi trang điểm xong, xuống ký túc xá thì thấy Kiều Chấn Vũ đang đứng tựa vào xe, trông rất phong độ.

 

Chưa kịp đến gần thì tôi đã thấy một đàn em trong câu lạc bộ, Đường Nhược, chạy tới, mặt cô ta đỏ bừng hỏi:

 

"Anh ơi, em có việc gấp, nếu anh giúp em, em sẽ trả tiền xe và rất biết ơn anh."

 

Kiều Chấn Vũ thấy tôi đi tới nên do dự một chút rồi từ chối: "Anh đang đi đón bạn gái, em cứ gọi xe đi."

 

Nói xong, anh ta  bỏ lại Đường Nhược và bước về phía tôi, giúp tôi cầm túi xách.

 

Đó là điều tôi thích nhất ở Kiều Chấn Vũ.

 

Anh ta vừa dịu dàng, vừa chu đáo lại biết quan tâm người khác.

 

"Chị ơi, anh ấy là bạn trai của chị à?"

 

Đường Nhược tròn mắt ngạc nhiên hỏi.

 

"Ừ."

 

Tôi gật đầu.

 

Trong các hoạt động của câu lạc bộ, Đường Nhược rất ngoan ngoãn, chẳng những nói năng dễ nghe mà làm việc còn rất chăm chỉ nên tôi vẫn khá thích cô ta.

 

Kiều Chấn Vũ vừa đẹp trai, lại đã đi làm một năm nên trông chững chạc hơn, rất thu hút các cô gái trẻ.

 

Đường Nhược thấy anh ta liền mắt sáng lên, chắc là tưởng anh ta chưa có bạn gái nên mới chủ động làm quen. Cũng dễ hiểu thôi.

 

Vì vậy, tôi không để ý lắm, tôi cũng tin tưởng tình cảm của Kiều Chấn Vũ dành cho mình.

 

Ba năm trước, chúng tôi tình cờ gặp nhau ở nhà sách.

 

Kiều Chấn Vũ đã phải lòng tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, tìm hiểu về trường lớp của tôi rồi chủ động theo đuổi.

 

Tôi bị sự nhiệt tình và chu đáo của anh ta cảm động nên đã đồng ý yêu anh ta.

 

"Chị thật may mắn khi có một bạn trai vừa đẹp trai lại giàu có như thế."

 

Đường Nhược nói với vẻ ngưỡng mộ, rồi lại tự ti nói: "Nếu em có bạn trai như vậy thì quá tuyệt rồi."

 

"Em xinh xắn đáng yêu thế này, sớm muộn gì cũng gặp được người yêu thôi."

 

Tôi vỗ vai an ủi Đường Nhược.

 

"Cảm ơn chị, em hy vọng sẽ sớm tìm được một nửa của mình."

 

Đường Nhược cười tươi, lộ ra hai chiếc răng khểnh rất dễ thương.

 

Kiều Chấn Vũ mở cửa xe cho tớ.

 

Tôi vừa định ngồi vào ghế phụ thì Đường Nhược ngăn lại, mặt lộ vẻ khó xử:

 

"Chị ơi, em xin lỗi, em hay bị say xe nên phải ngồi ghế trước mới được, nếu ngồi ghế sau em sẽ nôn ói mất. Em sợ làm bẩn xe của anh ấy, chị có thể nhường ghế cho em được không?"

 

Bà ngoại tôi cũng hay bị say xe nên tôi hiểu cảm giác của cô ta.

 

Mà ngồi đâu cũng được, tôi không quá để ý chuyện đó.

 

Vì vậy, tôi nhường ghế cho cô ta.

 

"Cảm ơn chị."

 

Đường Nhược vui vẻ ngồi vào ghế phụ.

 

Tôi ngồi vào ghế sau.

 

"Ơ, dây an toàn của em kéo không được."

 

Đường Nhược nhăn mặt, trông rất khổ sở rồi nhìn Kiều Chấn Vũ cầu cứu.

 

Kiều Chấn Vũ tiến tới giúp cô ta cài dây an toàn.

 

Hai người cứ như vậy mà gần sát nhau, mặt sắp chạm vào nhau rồi.

 

Không khí giữa họ thật là kỳ lạ.

 

Tôi vốn là người hơi hậu đậu nên cũng nhận ra có gì đó không ổn.

 

"Cảm ơn anh, em vụng về quá."

 

Đường Nhược nói giọng ngọt ngào, mặt đỏ bừng.

 

Rõ ràng cô ta đang cố ý tạo cơ hội gần gũi với Kiều Chấn Vũ.

 

Nhưng thấy Kiều Chấn Vũ không có phản ứng gì khác thường nên tôi cũng yên tâm phần nào.

 

Dù sao cô ta còn trẻ, có những hành động như vậy cũng là điều dễ hiểu.

 

2

 

Tôi hơi khát nên mới bảo Kiều Chấn Vũ đưa tôi nước.

 

Anh ta lấy một chai nước tinh khiết mới từ trong xe ra, sau đó thì mở nắp rồi đưa cho tôi.

 

Đường Nhược nói với giọng điệu nũng nịu: "Đàn anh thật chu đáo, em thích anh quá đi mất! Em ước gì trên đời có một người bạn trai giống đàn anh vậy."

 

Kiều Chấn Vũ cười nhẹ, ánh mắt lóe lên một tia vui sướng.

 

Tôi cảm thấy hơi khó chịu, uống một ngụm nước.

 

Đường Nhược lại nhìn Kiều Chấn Vũ, hỏi bằng giọng ngọt ngào:

 

"Đàn anh, sao trong xe anh không để nước tăng lực ạ? Chắc hẳn đàn chị thích uống nước tăng lực lắm. Em thấy chị ấy lấy nước tăng lực từ trên nóc xe của người khác ở cổng trường mấy lần rồi."