Chương 13 - Cừu Ăn Thịt Người

Bóng ma thời thơ ấu đó mờ nhạt dần khi tôi lớn lên.

Cho đến khi tôi học năm thứ hai, trên đường du lịch Tây Tạng cùng câu lạc bộ thì gặp một đàn cừu chặn trước xe buýt.

Đàn cừu trắng như hoa, trông như kẹo bông mềm mại.

Người chăn cừu lo lắng, dẫn chó giải tán đàn cừu để xe buýt chậm rãi lăn bánh.

Mọi người đều bàn luận về đàn cừu Tây Tạng đáng yêu vừa rồi.

Chỉ có mình tôi ngồi ở ghế trên, mồ hôi lạnh ướt đẫm áo.

Khi xe buýt chạy cách đó không xa, trong đàn cừu trắng như mây phẳng lì tôi nhìn thấy có một con cừu từ từ đứng thẳng, đối mắt với tôi.

Trong khoảnh khắc đó, tôi giống như thấy được con cừu già đó.

Từng tiếng cừu xa xa vang lên phía sau truyền đến tai tôi.

Dường như không gian giữa hiện tại và quá khứ đan xen vào nhau, gợi lại những ký ức in sâu trong tâm trí tôi.

“Be~ be~”