Chương 4 - Cuộc Trở Về Của Thiên Kim Sao Chổi

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

“Để tao cho mày biết, tao là cái gì!”

Nói xong, tôi túm tóc Giang Hoài, đập mạnh đầu hắn vào tường, rồi đá Nhu Nhu ngã nhào vào phòng.

Khi tôi xoay người khóa cửa, thì vú Vương – người đã chăm sóc hai anh em từ nhỏ – vội vàng chạy tới:

“Tiểu thư, cô không thể động vào họ, chờ ông bà chủ về rồi…”

“Tôi cảnh cáo, bà mà tiến thêm một bước, tôi sẽ xé xác chúng ra cho chó ăn!”

Không biết lúc đó gương mặt tôi trông thế nào, chỉ thấy vú Vương lập tức im lặng, không dám bước thêm, chỉ có thể trơ mắt nhìn tôi đóng cửa.

Người nhà đã thiên vị, ngay cả người làm cũng thiên vị.

Sau khi khóa cửa, tôi quay lại, Giang Hoài đã nhào lên định túm tôi, nhưng tôi không cho hắn cơ hội, dồn hết sức đấm thẳng vào mặt.

Khoảnh khắc ấy, mắt hắn trợn ngược, ngẩn người ra.

Quên chưa nói, tôi từ nhỏ đã học võ, cái tên Lâm Thập Nhất cũng là vì từng một chọi mười một ở cô nhi viện, mà còn thắng. Bọn nó gặp tôi đều phải gọi một tiếng “ bà cô”.

Nhân lúc Giang Hoài còn mụ mị, tôi túm tóc hắn lôi thẳng vào nhà vệ sinh.

Nhu Nhu nhào lên cứu, cũng bị tôi tát một cái ngã lăn ra đất.

Tôi chỉ thẳng vào cô ta:

“Mày mà dám bước ra khỏi cửa này, tao lập tức phá nát phòng mày!”

Nhu Nhu ôm mặt, run rẩy gật đầu liên hồi, chẳng dám hé răng.

Không buồn quan tâm đến hệ thống, tôi lôi Giang Hoài tới nhà vệ sinh, nhấn đầu hắn vào bồn cầu rồi ấn nút xả nước.

Nước tràn qua miệng, mũi, mắt hắn. Cảm giác nghẹt thở xen lẫn sợ hãi khiến hắn run bần bật.

“Miệng mày thối như vậy, chị rửa cho sạch! Sau này còn dám to tiếng với tao, tao cắt lưỡi mày treo trước cửa! Sao thế, câm rồi à? Mày với con em gái ngu xuẩn của mày không phải rất giỏi mồm sao? Chỉ có Nhu Nhu mới cần một thằng ngu như mày thôi. Nếu không vì nhiệm vụ, tao thèm để ý đến lũ não tàn chúng mày chắc?”

Một tràng quát tháo xong, tôi đá hắn ra, để mặc hắn ho sặc sụa.

“Đừng vội, con em gái ngoan của mày sắp tới tìm mày rồi.”

Tôi đi ra, thấy Nhu Nhu đang dùng sức đập ổ khóa, nghe tiếng động liền run rẩy quay lại, lắp bắp:

“Chị… em… em chợt nhớ ra… dây chuyền… được mang đi bảo dưỡng rồi.”

“Ồ? Nhưng tao vừa báo cảnh sát rồi đấy. Lỡ như mấy chú công an nói tao báo án giả thì sao nhỉ? Không phải mày giỏi nhất khoản vu oan hãm hại sao? Mày biết phải làm gì rồi chứ? Nhà chỉ có bốn người, ngoài tao ra, mày chọn ai đây? Người anh trai ‘yêu thương’ mày hay vú Vương đã nuôi mày từ nhỏ?”

Nói rồi, tôi mỉm cười, vỗ nhẹ lên má trái đã sưng đỏ của cô ta.

Từ trong túi, tôi lấy chìa khóa phòng ném cho cô ta:

“Đem thằng ngu kia ra ngoài luôn đi!”

5.

6.

Nửa tiếng sau, cảnh sát tìm thấy sợi dây chuyền trong phòng của vú Vương.

Khi bị mấy chú công an dẫn đi, bà ta còn không ngừng kêu oan.

Hai anh em kia thì được xe cấp cứu đưa đi.

Còn tôi thì tiếp tục ngủ ngon lành.

Vợ chồng Giang Quốc Hưng sáng sớm đã ra ngoài, tiếc là bỏ lỡ mất trò hề này.

Hiếm khi trong nhà yên tĩnh, tôi ngủ một giấc dậy thì đã hai giờ chiều.

“Hệ thống, hôm nay cộng được bao nhiêu điểm rồi?” Tôi hỏi.

Chuyện gì không thuận thì cứ điên một lần cho hả. Hôm nay tôi làm loạn một trận, chắc Giang Nhu Nhu tức nổ phổi rồi, điểm phải nhiều lắm.

【Chúc mừng ký chủ! Hôm nay +2 điểm, hiện tại đã tích lũy được 4 điểm. Đạt 5 điểm sẽ có phần thưởng, ký chủ cố gắng nhé!】

“Phần thưởng gì?”

【Bí mật nha ký chủ.】

“Tch, vậy mai tôi lại đánh thêm một trận để cày điểm vậy.”

【Ký chủ, cày điểm là hành vi phạm quy, sẽ bị trừng phạt.】

“Trừng phạt thế nào?”

【Xóa sạch điểm.】

Đúng lúc này, cửa phòng bị gõ.

Đã trong dự liệu, chắc chắn là Giang Nhu Nhu về tố cáo rồi.

Tôi chẳng buồn để ý, thong thả đi tắm, thay bộ đồ thể thao trong mấy bộ quần áo ít ỏi, rồi mới nhàn nhã xuống lầu.

Gia đình Giang đang ngồi trong phòng khách, bầu không khí vô cùng nặng nề.

Thấy tôi xuống, Giang Hoài trợn mắt:

“Hừ, còn dám xuống đây à!”

“Tao thấy mày còn ngồi chình ình ở đây được, sao tao lại không dám xuống?” Tôi đáp.

Giang Hoài tức đến đỏ bừng mặt, đầu còn âm ỉ đau, ôm đầu không dám nói thêm gì.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)