Chương 3 - Cuộc Sống Thú Vị Của Người Vợ Chính Thất

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Cảnh tượng này khiến tôi nhớ lại lần trước, khi tôi bế con trai út, nhờ Trình Như Cẩn cầm hộ túi.

Anh ta thẳng tay ném túi của tôi vào thùng rác, còn tỏ vẻ chán ghét nói: “Đã không muốn xách thì đừng suốt ngày tiêu tiền mua mấy thứ này. Một người đàn ông như tôi cầm túi phụ nữ thì ra thể thống gì?”

Tôi sợ bà chủ mất hết niềm tin vào tình yêu, vội nói: “Hình như bếp đang tìm chị kìa.”

Bà chủ mới ngừng nói, vội vàng chạy vào bếp.

04

Trình Như Cẩn không nhìn thấy tôi.

Tôi giơ điện thoại lên quay phim một cách quang minh chính đại.

Bất ngờ, một cô gái ngồi gần đó đứng dậy nói lớn: “Này, mấy người có thể tôn trọng quyền chân dung của người khác được không? Dù người ta là ngôi sao thì cũng không thể quay phim hoài như vậy chứ!”

Tiếng ồn đột ngột khiến Trình Như Cẩn chú ý.

Khoảnh khắc anh ta nhìn thấy tôi, ánh mắt thoáng ngập ngừng.

Anh ta muốn gỡ tay Phương Phi đang khoác chặt tay mình ra, nhưng Phương Phi dường như cố ý, càng siết chặt hơn.

Cô gái lúc nãy thấy thần tượng mình cũng nhìn lại, lập tức cầm sổ nhỏ tiến đến lễ phép xin chữ ký.

Tôi cũng bước theo sau.

Cô gái đó thấy tôi đi tới, liền nói: “Vừa nãy chính cô ta quay phim lung tung đó, Phi Phi nữ thần, chị đừng để bụng nhé, tôi đã ngăn cản cô ta rồi.”

“Tôi là vợ anh ấy, tôi quay chồng mình chắc không sao chứ?”

Nghe tôi nói vậy, sắc mặt cô gái lập tức tái nhợt.

Cô nhìn Trình Như Cẩn và Phương Phi vẫn đang khoác chặt tay nhau, rồi lại nhìn sang tôi.

Tuy trên mặt không biểu cảm rõ ràng, nhưng hành động cúi đầu chín mươi độ xin lỗi rồi bỏ chạy vội vàng, đủ để thấy: một cô gái trẻ mê thần tượng, vừa bị vỡ mộng nhẹ nhàng.

Tôi nhìn theo bóng cô ấy chạy đi, ngay ngoài cửa, cô ấy tự tay xé nát chữ ký vừa xin được từ Phương Phi, ném thẳng vào thùng rác.

Phương Phi dĩ nhiên cũng nhìn thấy.

Sắc mặt tái mét.

Trình Như Cẩn không nói gì, kéo Phương Phi định rời đi.

Anh ta xưa nay là kiểu người hễ gặp chuyện là chọn im lặng và chiến tranh lạnh.

Giờ cũng vậy.

Tình mới, tình cũ — ai anh ta cũng không dứt bỏ được, chi bằng rời khỏi chiến trường.

Tôi không đuổi theo, chỉ nhắn cho anh ta một tin: Tối nhớ về nhà đúng giờ.

Trình Như Cẩn không trả lời, chỉ lẳng lặng chuyển khoản cho tôi một triệu.

Anh ta biết, với tôi, chỉ có tiền mới giải quyết được vấn đề.

Từ hồi tôi điên cuồng làm việc kiếm tiền, Trình Như Cẩn đã biết, trong lòng tôi, tiền luôn đứng hàng đầu.

Từ Gia Lệ sợ tôi không vui, kéo tôi đòi đổi chỗ khác.

Tôi lắc đầu, tỏ ý không sao.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)