Con Gái Đã Cứu Tôi
Trở về cái ngày nhận người thân đó, khi thiên kim giả lại khóc lóc tố cáo tôi.
Trong đầu tôi đột nhiên vang lên một giọng nói trong trẻo: 【Mẹ ơi, đ/ánh cô ta đi!】
Chỉ vì tôi là thiên kim thật nhút nhát trong câu chuyện “thiên kim thật giả”. Cả đời tôi sống dưới cái bóng của thiên kim giả.
Ngay cả khi bệnh nặng chỉ còn hơi thở cuối cùng, bố mẹ và chồng tôi vẫn đang tổ chức sinh nhật cho thiên kim giả.
Kiếp này, nhìn Lâm Sở Sở đang giả vờ khóc, tôi không chút do dự giơ tay lên, giáng một cái tát xuống.
“Chát”, một tiếng thật thanh và vang.
Bình luận