Chương 5 - Cuộc Sống Bí Mật Của Thai Nhi
Bên ngoài bụng, Tống Tri Ninh cũng dần bình tĩnh lại, nước mắt rơi lã chã, lao vào lòng Tạ Nghiễn Chu.
“Đứa trẻ này kỳ quái quá rồi.”
“Em chịu không nổi nữa, em không muốn đứa con gái này.”
Đến nước này, phản ứng đầu tiên của cô ta vẫn là muốn giết thai nhi nữ.
“Cái giấc mơ hôm đó… rồi khuôn mặt của em… tình trạng của em…”
Nghĩ đến hình ảnh trong mơ — đứa bé tham lam cắn nuốt cơ thể cô ta mà lớn lên — Tống Tri Ninh gần như sụp đổ. cô ta ngẩng đầu, nước mắt lấm lem, khuôn mặt đầy mụn mủ khiến Tạ Nghiễn Chu nhìn mà buồn nôn.
Giao ánh mắt với mẹ vợ, biểu cảm trên mặt Tạ Nghiễn Chu lập tức trở nên dịu dàng.
“Cố chịu thêm ba tháng nữa thôi, lão gia không còn nhiều thời gian. Chỉ cần sinh con trai trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng…”
“Em muốn gì, anh cũng cho.”
Tống Tri Ninh bắt đầu lung lay, khẽ cắn môi.
Thai nhi tà ác trong bụng cũng thôi quậy phá. Thừa cơ, mẹ của Tống Tri Ninh liền vội vàng phụ họa, dỗ dành con gái.
“Đó là tài sản hàng nghìn tỷ đó, chỉ cần qua được ba tháng này…”
“Cả đời con sẽ sống trong nhung lụa.”
Thấy cô ta do dự, Tạ Nghiễn Chu chủ động đề nghị chuyển nhượng cổ phần cho cô ta.
“Vâng… em đồng ý.”
Tống Tri Ninh chấp nhận. Dù sao cũng chỉ là một cơn ác mộng và vài triệu chứng kỳ lạ khi mang thai, so với cuộc sống cả đời sau này, cắn răng chịu đựng là xong.
cô ta nghiến răng, và gật đầu.
Tống Tri Ninh được chuyển đến nơi yên tĩnh hơn để dưỡng thai, dinh dưỡng đổ về như nước, cuối cùng cô ta cũng chịu ngoan ngoãn ở yên.
Nhưng chỉ có tôi biết — mỗi đêm, Tạ Nghiễn Chu đều tính toán ngày sinh của chúng tôi bằng từng ngón tay, trong lòng thì khinh bỉ Tống Tri Ninh vô dụng.
“Chỉ cần cô ta sinh xong đứa trẻ, sống chết thế nào cũng mặc. Tôi làm sao có thể thực sự cho cô ta 15% cổ phần.”
“Ác quỷ đầu thai cái gì, chẳng qua là lợi dụng lúc lão gia gần đất xa trời, cố moi thêm chút lợi.”
“Song sinh long phượng…”
Những lời này, chỉ mình tôi nghe thấy.
Thai nhi tà ác không ngồi yên được nữa. Khi nó hiểu ra tất cả, lập tức hối hận.
“Tôi phải đổi lại!”
Nó nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi, định dùng lại chiêu cũ, ra tay lần nữa.
Nhưng lần này, tôi không vội.
Tôi bình tĩnh nhìn nó, liếc qua mấy vết đen cháy trên cơ thể nó, rồi lên tiếng nhắc nhở.
“Giờ linh thể cậu không ổn định, tốt nhất đừng đổi nữa.”
“Cơ hội chỉ còn một lần cuối.”
Càng gần ngày sinh, linh thể càng khớp với cơ thể. Trước đó, vì giành dinh dưỡng, Tống Tri Ninh đã uống thuốc, nó không đề phòng nên hấp thu quá nửa — cuối cùng lại thành lợi thế của tôi.
Thấy tôi gần như không tổn hại gì, thai nhi tà ác nhếch môi cười nhạt.
“Xì, cậu muốn chiếm hết lợi sao?!”
“Tôi phải đổi lại, nếu cậu không chịu, tôi sẽ hút cạn cậu trước, rồi hút cạn cả mẹ!”
Thấy nó không chịu nghe, tôi lập tức im lặng.
Giờ đã là tháng thứ tám.
Càng gần ngày sinh, cơ thể Tống Tri Ninh càng suy kiệt.
Vì tiền, cũng vì muốn sinh được thai nam, cô ta cố gắng hấp thụ thật nhiều dinh dưỡng, phớt lờ chuyện tóc rụng từng mảng và những bất thường khắp mặt mũi, cơ thể. Toàn bộ sự chú ý của cô ta đều dồn hết vào cái bụng.
Chỉ cần con trai chào đời, nhiệm vụ của cô ta coi như hoàn thành.
Vừa ngân nga bài hát, Tống Tri Ninh vừa đút tổ yến vào miệng, tiếng lòng của cô ta vang lên trong đầu tôi.
“Dày vò tao ngần này, đứa con gái này nhất định phải xử lý.”
“Tao chẳng muốn nuôi con chút nào.”
Nghe xong tiếng lòng của cô ta, tôi chỉ tặc lưỡi hai cái, thầm thở dài vì sự thiên vị.
Đây chính là “gia đình tốt lành” mà thiên đường an bài cho tôi đấy sao…
Đúng lúc tôi còn đang nghĩ cách ngăn thai nhi tà ác đổi lại thân xác, thì nửa đêm, tôi chợt nghe thấy tiếng lòng của Tạ Nghiễn Chu.
Lần này, tôi quyết định — phải đổi lại cơ thể.
Bởi vì từ chính miệng Tạ Nghiễn Chu, tôi đã nghe được một bí mật… đủ để giết người.
Thấy tôi cứ im lặng, thai nhi tà ác đã chuẩn bị sẵn tâm thế đe dọa. Hai tháng qua nó không hề uổng công hút dinh dưỡng, vừa mới đặt tay lên nhau thai chuẩn bị ra tay, tôi liền lên tiếng.
“Được, tôi đồng ý.”
“Cho cậu đổi lại.”
Thai nhi tà ác lập tức ngừng tay, giọng nó cao vút lên vì kích động.
“Thật hả?!”
“Coi như cậu biết điều!!!”
Tất nhiên là thật.
Một lần nữa hoán đổi thân xác, tôi nhìn nó trong bụng say sưa hấp thụ dinh dưỡng, không khỏi thấy tâm trạng tốt lên.
“Nhớ đấy, lần này đổi rồi thì không được đổi lại nữa đâu.”
Lật mắt khinh thường, thai nhi tà ác nhìn cơ thể mới của mình, khẽ hừ lạnh đầy kiêu ngạo.
“Tất nhiên, tôi đâu có ngu, tôi sẽ không đổi nữa!”
“Tôi làm con trai mới là tốt nhất!”
“Cậu đừng hòng tranh với tôi!”