Chương 6 - Cuộc Hôn Nhân Thay Thế Đầy Bất Ngờ
Tạ Sầm cúi đầu: "Bé cưng, dỗ anh đi , anh sẽ trả lại cho em."
Rõ ràng là tôi đang giận, mà lại còn phải dỗ anh ta .
Càng tức hơn!
Tôi chui vào chăn tự cuộn mình lại không thèm để ý đến anh .
Tạ Sầm vẫn ung dung tự tại không hề luống cuống chút nào.
Năm triệu! Đó là năm triệu đấy!
Con người ta không thể vì sĩ diện mà bỏ qua tiền bạc được .
Tôi thò tay ra khỏi chăn, nắm lấy gấu áo của Tạ Sầm.
"Em sai rồi ."
Tạ Sầm cao tay trong việc câu dẫn người khác.
Anh ta lờ tôi đi , giả vờ như không thấy tôi .
Tôi dùng lực kéo mạnh hơn: "Tạ Sầm, em sai rồi ."
Tôi chui ra khỏi chăn, ôm anh từ phía sau : "Chồng ơi, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của em, đừng giận nữa mà."
Tay tôi trượt xuống dưới .
Đàn ông, rất dễ dỗ mà.
Ai ngờ Tạ Sầm nắm lấy cổ tay tôi : "Đừng động đậy linh tinh."
Tôi : ?
Sao chuyện này cũng không được nữa vậy .
Vậy thì dỗ anh ấy kiểu gì đây.
Tôi không biết nữa.
Trước đây toàn dỗ như vậy mà.
Xem ra lần này Tạ Sầm thật sự khá giận rồi .
Tôi vòng tay ôm lấy eo anh , ôm thật chặt.
Lần này không còn sờ soạng lung tung nữa.
Tôi nói khẽ: "Xin lỗi anh ."
Xin lỗi anh , vì đã bỏ đi không một lời từ biệt.
Xin lỗi anh , vì đã lừa dối anh từ ngay từ đầu.
Tôi không muốn ở bên anh với thân phận của người khác.
Tôi áp lưng vào lưng anh , giọng nghèn nghẹn: "Em biết anh có thể phân biệt được mà."
Tôi chỉ là, muốn anh đến tìm tôi .
Tôi chỉ là, lòng tham không đáy mà thôi.
Lâm Tuyết có bạn trai, và ghét anh .
Việc cô ấy rời khỏi sự quản thúc của cha Lâm để gặp Tạ Sầm, rất có thể sẽ nói thẳng sự thật cho anh biết .
Lâm Tuyết có tài khoản WeChat mà tôi đang dùng.
Hai ngày nay tôi đăng vòng bạn bè khá thường xuyên.
Dựa vào vòng bạn bè để tìm ra vị trí cụ thể của tôi không khó.
Tinhhadetmong
Anh ấy thực sự đã đến tìm tôi .
Trong lòng tôi khó chịu, buồn bã.
Muốn anh ôm tôi .
"Tạ Sầm, thực ra em khá thích anh . Anh ôm em một cái được không ?"
14
Tạ Sầm nói anh ấy rất dễ dỗ.
Anh ấy thực sự rất dễ dỗ.
Năm triệu đã được trả lại .
Tôi vui mừng nhảy cẫng lên.
Anh ấy ấn tôi lại : "Chỉ năm triệu thôi, đáng vậy sao ?"
?
Năm triệu, mà thôi.
Hai từ này có thể dùng cùng nhau sao ?
"Bán anh được năm triệu đã vui mừng như thế, thật là không có tiền đồ. Chiếc dây chuyền lần trước anh tặng em còn đắt hơn giá đó."
Ơ?
Là chiếc dây chuyền ngọc lục bảo lần trước sao ?
Tôi cứng miệng: "Cái đó khác."
"Khác chỗ nào?"
"Đây là tiền em đã vất vả lắm mới kiếm được ."
Tạ Sầm lạnh nhạt nói : "Ừm, là tiền vất vả lắm mới kiếm được sau khi bán chồng."
Chuyện này không thể bỏ qua được phải không ?
Tôi chui vào lòng anh , ngẩng đầu nũng nịu: "Đừng nhắc đến chuyện này nữa mà, xin anh xin anh . Chồng ơi, anh nỡ để em cứ mãi day dứt á?"
Tạ Sầm: "Nỡ."
Nụ cười của tôi lập tức tắt lịm, tôi mặt vô cảm chỉ tay ra ngoài cửa: "Ồ, vậy thì anh cứ nỡ đi . Tối nay cút ra ngoài ngủ sofa, đừng ôm em nữa."
15
Chúng tôi không ở lại Pháp lâu.
Tạ Sầm đã hoãn lại công việc đi công tác để đến tìm tôi .
Tìm được rồi thì phải quay lại làm việc tiếp.
Trước khi rời khỏi Pháp, tôi dẫn anh ấy quay lại công viên nhỏ một lần nữa.
Bồ câu vỗ cánh bay rợp trời, một chiếc lông vũ khẽ khàng rơi xuống.
Tôi đưa tay ra đón lấy, rồi nhờ Tạ Sầm giữ giúp tôi .
Ông lão lần trước tôi gặp hôm nay cũng đang cho bồ câu trắng ăn.
Tôi mua của ông một túi hạt, ông liếc nhìn Tạ Sầm: "Boyfriend?" (Bạn trai?)
Tạ Sầm thay tôi trả lời: "Husband." (Chồng.)
Khóe miệng tôi không thể ngừng nhếch lên.
Đồ lừa đảo.
Chúng tôi đã kết hôn đâu .
Chỉ biết lừa ông già thôi.
16
Bây giờ Tạ Sầm chỉ muốn buộc tôi vào thắt lưng quần của anh , để tránh tôi chạy lung tung.
Tôi đi cùng anh ấy đến một quốc gia khác.
Anh ấy bận việc của anh ấy , tôi chơi việc của tôi .
Hiệu suất làm việc của anh ấy khá cao, công việc giải quyết rất nhanh.
Thời gian còn lại , anh ấy đều dành để ở bên tôi .
Tôi hỏi anh : "Không về nước sao ?"
Tạ Sầm nhìn lịch: "Còn một tuần nữa."
"Tại sao ?"
"Thời gian cân nhắc ly hôn vẫn chưa kết thúc."
Tôi : \dots
"Có thể về nước đợi mà."
Anh ấy xoa đầu tôi : "Không về, để tránh em gặp Lâm Tuyết rồi suy nghĩ lung tung."
Tôi lầm bầm phàn nàn: "Em đâu có nhạy cảm đến thế."
Anh ấy nhướng mày: "Thật sao ?"
"... Chắc thế?"
Đều tại anh ấy , trước đây thỉnh thoảng trên giường lại gọi tôi là "A Tuyết".
Ngay cả câu chúc sinh nhật cũng là "A Tuyết sinh nhật vui vẻ".
Đáng ghét.
Ghét ơi là ghét.
Tôi lại không có chỗ nào để phản đối.
May mà thường ngày anh ấy gọi tôi là vợ yêu và bé cưng nhiều hơn, ít gọi tên.
Tạ Sầm cúi người hôn tôi : "Sau này anh sẽ gọi em là Vi Vi."
Cũng không cần thiết đâu .
Tai tôi hơi nóng lên.
"Em thích anh gọi em là bé cưng hơn."
Giọng nói của Tạ Sầm rất trưởng thành.
Giọng trầm thấp khàn khàn dịu dàng gọi tôi là bé cưng, thật sự rất hợp khẩu vị của tôi (chạm đúng XP).
Ừm, nếu lúc dịu dàng gọi tôi mà động tác hung hãn hơn một chút thì càng tốt .
Hỏng rồi .
Tôi thật là kỳ lạ quá đi mất.
Tôi lén lút nhìn trộm Tạ Sầm.
May mắn là anh ấy sẽ hợp tác với tôi .
Ôi trời.
17
Ngày Tạ Sầm đến cục dân chính để ly hôn, là lần đầu tiên tôi gặp Lâm Tuyết.
Gặp mặt ngoài đời, tôi nhận ra tôi và cô ấy không hề giống nhau lắm.
Trong bức ảnh ông Lâm gửi, cô ấy tóc đen dài thẳng, mặc váy dài trắng, người như tên gọi, giống như một bông tuyết tinh khiết không tì vết.
Trong video tôi xem trước đó, cô ấy bị giam ở nhà họ Lâm chỉ mặc chiếc áo ngủ rộng thùng thình, đập phá đồ đạc trong phòng, và khi đó mặt mộc nên có nét giống tôi .
Đến khi gặp cô ấy bây giờ, tôi mới nhận ra .
Ai mà không phân biệt được tôi và cô ấy cơ chứ \dots
Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, tóc Lâm Tuyết đã bị cắt kiểu đuôi sói, và nhuộm tẩy thành màu xanh lá.
Cô ấy mặc áo sơ mi nhung cổ điển phối với quần ống đứng màu đen, thấy chúng tôi đến, cô ấy tháo kính râm và nhìn sang.
Tôi ngẩn người .
Cô ấy lướt qua Tạ Sầm, ánh mắt xoay một vòng trên người tôi .
Tôi mạo muội hỏi: "Bạn trai cô thật sự là bạn trai chứ không phải bạn gái sao ?"
Lâm Tuyết nhướng mày: "Bạn trai, tôi là người dị tính luyến ái (yêu người khác giới)."
Thì ra là vậy .
Thành kiến trong lòng người quả nhiên là một ngọn núi lớn.
Cô ấy đột nhiên bổ sung: "Yêu c.h.ế.t (Dead Love)."
Tôi : \dots
À, hóa ra sự tồn tại của định kiến là có lý do.
Tạ Sầm không cho tôi nói chuyện nhiều với cô ấy .
Cuộc ly hôn không có bất kỳ mâu thuẫn nào diễn ra rất nhanh chóng.
Hai người cầm sổ đỏ (giấy chứng nhận ly hôn) bước ra , Lâm Tuyết vẫy tay với tôi : "Hôm nào rảnh mời cô đi ăn, đa tạ cô."
Cha cô ấy cho tôi năm triệu, mà cô ấy còn phải cảm ơn tôi .
Thế giới đạt được sự đồng thuận, chỉ có cha Lâm là người chịu tổn thương.
Tôi thẫn thờ nhìn bóng lưng Lâm Tuyết, Tạ Sầm nắm lấy tay tôi : "Sao, thích cô ấy rồi à ?"
Hả?
Sao câu này nghe lại giống đang ghen vậy .
Anh ấy không phủ nhận: "Anh ghen đấy."
Tôi cười : "Giấm của con gái anh cũng ăn à ?"
Anh ấy véo lòng bàn tay tôi : "Em vừa hỏi xu hướng tính d.ụ.c của cô ấy ."
Tôi vòng tay ôm cổ anh và hôn lên môi anh .
"Tạ Sầm, cô ấy là dị tính luyến ái, em cũng vậy ."
"Cô ấy có bạn trai, em cũng có . Đừng ghen lung tung."
"Em chỉ thích mỗi anh thôi."
Anh ấy ôm tôi và chúng tôi hôn nhau ngay trước cửa cục dân chính.
Có hai cô gái đi ngang qua.
Tôi nghe thấy một người nói : "Hôn nhau ngay trước cửa cục dân chính luôn kìa, mới cưới nhau đúng là khác biệt."
Người kia nói : "Chứ sao nữa, trong hoàn cảnh bây giờ, đã kết hôn được là phải ân ái rồi . Vợ chồng trẻ người ta hôn nhau trước cửa cục dân chính thì kệ họ đi , đừng xen vào ."
"Mày nói xem khi nào tao mới có một mối tình ngọt ngào đây?"
"Mày á? Đừng nghĩ nữa, mày sẽ cô đơn đến cuố..."
Họ đi xa dần, giọng nói nhỏ dần, tôi không nghe rõ được nữa.
Nếu mà để họ biết chúng tôi đến cục dân chính là để Tạ Sầm ly hôn, chắc chắn họ sẽ há hốc mồm.
Tôi nghĩ đến đó thấy buồn cười , bèn chia sẻ với Tạ Sầm.
Tạ Sầm quay đầu lại : "Bé cưng, em có mang sổ hộ khẩu không ?"
Tôi : ?!
Anh ấy muốn làm gì?
Tôi ôm chặt túi: "Không đời nào! Anh vừa mới ly hôn xong, em tuyệt đối không chịu kết hôn với anh đâu !!"
Cục dân chính có lớn thế nào chứ, nhân viên bên trong sẽ nghĩ gì về chúng tôi đây!!
Tôi nhấc chân định chạy trốn, lại bị anh ấy túm lấy mũ áo hoodie: "Chạy gì?"
Tôi giãy giụa: "Không chạy nhỡ anh bắt em đi kết hôn thì sao ."
Nhà ai lại đi cưới một người đàn ông vừa ly hôn ngay trong ngày chứ.
Không được không được , không thể!
Anh ấy bất lực: "Được rồi , không kết hôn thì không kết hôn, đừng chạy nữa."
Tôi lén lút nhìn anh .
Ừm, anh ấy chắc là sẽ không bắt tôi đi kết hôn đâu .
Tôi thả lỏng, nắm lấy tay anh : "Được rồi , vậy em không chạy nữa."
Chúng tôi lang thang không mục đích, vừa đi vừa trò chuyện.
Tôi thao túng tâm lý (PUA) anh ấy : "Tuy anh đã ly hôn rồi , nhưng em sẽ không chê bai anh đâu , em đúng là người tốt mà."
"Em nói anh nghe này , bây giờ không ai thích đàn ông đã ly hôn đâu , em rộng lượng nhận anh rồi , anh phải ngoan ngoãn nghe lời em, biết chưa ?"
Anh ấy cười khúc khích trả lời tôi : "Thật sự nghe lời em rồi thì em lại không vui."
Làm gì có !
Khi nào mà anh ấy nghe lời em thì em lại không vui chứ!
Anh ấy lại dám ghé sát tai tôi ngay giữa phố, c.ắ.n nhẹ vào tai tôi .
"Bé cưng, rõ ràng em thích anh mạnh mẽ hơn mà..."
Chúng tôi không biết đã đi dạo đến khu phố ẩm thực từ lúc nào.
Tai tôi đỏ bừng, cắt ngang lời nói tục tĩu của anh ta .
"Tạ Sầm, em muốn ăn mực nướng chảo gang, đi , mua cho em một phần!"
Không được nói nữa!
Nói nữa là em chui xuống đất luôn đấy!
Anh ấy nắm tay tôi : "Được rồi , chúng ta đi mua mực nướng chảo gang."
Mực nướng chảo gang ngon thật ngon.