Chương 18 - Cuộc Hôn Nhân Đẫm Nước Mắt

“Tiểu thư nói, Tập đoàn Thịnh Thiên sớm muộn gì cũng bị điều tra phá sản, tổng giám đốc Cố sẽ bị đuổi khỏi cuộc chơi. Cô ấy không muốn gả sang đó chịu khổ…

Ngược lại, Tần Vũ sẽ trúng thầu, một bước thành rồng. Lấy anh ta mới là lựa chọn tốt…”

Mẹ tôi cầm bản ghi chép lời khai và bằng chứng, như bị sét đánh ngang tai.

Bà ta luôn cho rằng tôi giở trò sau lưng, cướp hôn sự của chị mình.

Nào ngờ, mọi thứ là do Tô Tình và Tần Vũ cùng âm mưu dàn dựng!

Bà ta làm loạn ở đồn cảnh sát, còn nhà họ Tần thì muốn cứu Tần Vũ, liền lật tẩy mọi chuyện Tô Tình đã làm khi còn sống trong nhà.

“Trời ạ, đại tiểu thư nhà họ Tô dám vay nặng lãi, vi phạm pháp luật rồi đó!”

“Nghe nói ngay ngày đầu tiên về nhà chồng đã gây loạn một trận, quá ngang ngược!”

Từng chuyện, từng chuyện bị phơi bày, ai nấy đều mắng chửi nhà họ Tô không biết dạy con.

Tô Tình chết rồi mà tiếng xấu vẫn không dứt.

Vụ án được định tội là “cố ý gây thương tích dẫn đến tử vong”,

Tần Vũ bị kết án tù chung thân.

Do Tô Tình lúc sống làm quá nhiều chuyện tồi tệ, lại chính là người mắng chửi, đánh đập Tần Vũ ngay đêm xảy ra án mạng, còn bị hàng xóm nghe thấy —

Tòa cũng không nhẹ tay, nhưng dân chúng lại không mấy thương cảm.

Danh tiếng của nhà họ Tô tuột dốc không phanh.

Cha tôi bị chỉ trích không biết dạy vợ dạy con, cổ phiếu công ty tụt dốc thảm hại.

Ông ta cãi nhau kịch liệt với mẹ tôi.

Lúc này, người phụ nữ bên ngoài dẫn theo con riêng đường hoàng xuất hiện, giành lấy quyền kiểm soát công ty.

Mẹ tôi vì bị đả kích quá lớn nên bị cha đưa vào viện tâm thần.

Dù không chính thức ly hôn, nhưng thực tế đã bị bỏ rơi.

Cuộc sống trong viện vô cùng khổ sở.

Tôi dù hận, nhưng nghĩ đến thân phận bà ta là mẹ ruột, cũng không muốn bị mang tiếng bất hiếu —

nên thỉnh thoảng vẫn cho người gửi ít tiền và vật dụng đến.

Nhưng cũng chỉ đến thế thôi.

Tôi xem như đã trả hết ân tình sinh dưỡng của bà ấy.

Mẹ con có duyên mà không có phận.

Bố tôi thì bị giới thương nhân gạt bỏ hoàn toàn,

còn bị thương hội cảnh cáo nghiêm khắc, từ đó không bao giờ có cơ hội Đông Sơn tái khởi.

Ông ta cuống cuồng dẫn con riêng tới tìm tôi, hy vọng thông qua Cố Thâm để tìm đường quay lại giới kinh doanh.

Nhưng tôi và Cố Thâm dứt khoát từ chối.

Chúng tôi tuyệt đối sẽ không để ông ta bám víu vào tập đoàn Thịnh Thiên.

Bị chặn đứng đường sống, bố tôi tức đến phát bệnh, buồn bực không thôi, về nhà thì ngã bệnh liệt giường.

Sau đó, Cố Thâm thăng chức liên tiếp, trở thành người có tầm ảnh hưởng nhất nhì trong giới kinh doanh.

Tôi một lần nữa trở thành phu nhân chủ tịch, được mọi người kính trọng.

Tập đoàn Thịnh Thiên không chỉ không suy bại,

cha chồng tôi về hưu, giao toàn bộ quyền lực lại cho Cố Thâm, vinh quang vẫn nguyên vẹn.

Đến năm thứ ba Tần Vũ ngồi tù, anh ta gửi cho tôi một bức thư.

Lúc ấy, thời gian cũng gần với lúc kiếp trước Thịnh Thiên bắt đầu suy tàn.

Thế nhưng, ở kiếp này, Thịnh Thiên phát triển không ngừng,

Cố Thâm trở thành người dẫn đầu ngành,

mà Tần Vũ thì đang chịu đủ khổ cực trong chốn lao tù.

“Vãn Vãn, khi em đọc được bức thư này, có thể tôi đã không còn trên đời.

Đến giờ phút này, tôi mới thật sự hiểu mình sai lầm đến mức nào.

Có em bên cạnh, tôi mới có thể khởi nghiệp thành công, công ty mới được niêm yết.

Cố Thâm cũng nhờ em mới có thành tựu mà kiếp trước anh ta chưa từng đạt được.

Tô Tình là một người đàn bà độc ác, ích kỷ, vậy mà tôi lại bị mù quáng, đánh mất em để cưới cô ta, dẫn đến kết cục như hôm nay.

Nếu có thể quay ngược thời gian, tôi nguyện một lòng một dạ yêu em, mãi mãi bên em…”

Tôi đưa bức thư cho Cố Thâm đọc.

Anh ấy bật cười vì tức giận, xé thư rồi ném thẳng vào máy hủy tài liệu.

Sau đó ôm tôi lên giường, cúi sát lại gần:

“Không bao giờ! Em mãi mãi là vợ anh! Dù có quay lại quá khứ, người ở bên em cũng chỉ có thể là anh!”

Anh vừa định cúi xuống hôn thì một bóng nhỏ xíu đột nhiên lao vào phòng:

“Bố lại bắt nạt mẹ nữa rồi!”

Tôi và Cố Thâm ngượng ngùng ngồi dậy.

Đứa nhỏ này, lúc nào cũng xuất hiện không đúng lúc.

Giữa những lời nói lảm nhảm của con, tôi và Cố Thâm nhìn nhau cười, tất cả hạnh phúc đều không cần lời nói.

Kiếp này, chúng tôi nhất định sẽ hạnh phúc viên mãn.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)