Chương 1 - Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh Tại Phòng Tổng Thống

🔥 Mời bạn theo dõi page Đậu Xanh Rau Má để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tôi không để ý tới anh ta, trực tiếp cúp máy.

Công việc của tôi là lễ tân, không có lý do gì phải đi làm việc của nhân viên vệ sinh.

Đồng nghiệp ghé lại, thần thần bí bí hỏi tôi:

“Lại là vị khách ở phòng tổng thống gọi tới à?”

Thấy tôi gật đầu, cô ấy che miệng cười trộm:

“Cả đêm hành bộ phận vệ sinh đổi ga giường ba lần, sức chiến đấu đúng là đỉnh thật đấy!”

“Vậy cô nói vệ sinh tan ca rồi, hắn trả lời sao?”

Tôi nói đúng sự thật: “Anh ta bảo tôi lên thay.”

Đồng nghiệp sững người, rồi bật cười châm chọc.

“Ở phòng tổng thống thì ghê gớm lắm sao? Thật chẳng tôn trọng người khác.”

“Hắn tưởng khách sạn là nhà hắn à? Coi lễ tân chúng ta là người phục vụ 24 giờ chắc…”

Cô ấy còn chưa nói xong, điện thoại trước mặt đột ngột reo lên.

Cô ấy hắng giọng bắt máy.

Giây tiếp theo, cô ấy kính cẩn gọi một tiếng quản lý.

Không biết đầu dây bên kia nói gì.

Đồng nghiệp bỗng trợn to mắt nhìn về phía tôi.

“Cậu nói bảo Hứa Đường bây giờ lên phòng tổng thống thay ga giường sao?”

02

Mười lăm phút sau, tôi đứng trước cửa phòng tổng thống, da đầu tê dại bấm chuông.

Người ra mở cửa là Giang Kiêu, khoác áo choàng tắm.

Thấy là tôi, anh ta nghiêng người nhường tôi vào.

Trong phòng tắm mơ hồ vọng ra tiếng nước chảy ào ào.

Anh ta dẫn tôi vào phòng ngủ.

Sau đó tự mình ngồi xuống sofa bên cạnh.

Anh ta ung dung châm một điếu thuốc, kẹp giữa môi rồi bật lửa.

Tôi im lặng vén chăn lên.

Vệt nước trên ga giường bất ngờ đập thẳng vào tầm mắt tôi.

Ngực tôi như bị ai đó đấm mạnh một cú.

Tim nhói lên đau âm ỉ.

Anh ta nhả khói thuốc, giọng nói mang theo sự lười nhác sau khi được thỏa mãn:

“Vất vả rồi, bạn gái tôi phản ứng khá lớn, không đổi thì không ngủ được.”

“Phiền cô nhanh tay một chút, cô ấy hơi mệt rồi.”

Tôi cố giữ bình tĩnh: “Năm phút là xong.”

Tôi thao tác nhanh gọn, tháo ga bẩn xuống rồi trải ga sạch lên.

Xong việc, tôi ôm chồng ga đã thay, đang định xoay người rời đi.

Anh ta lại đột ngột tiến tới, ép chặt tôi vào mép giường, chặn kín đường lui.

Anh ta tiếp tục áp sát, tôi lảo đảo ngã ngửa xuống giường.

Giây tiếp theo, tôi đã bị anh ta đè chặt dưới thân, không thể nhúc nhích.

Tiếng nước trong phòng tắm vẫn chưa ngừng.

Tôi siết chặt tay, bám vào mép giường cố gắng đứng dậy.

Nhưng lực lượng chênh lệch quá lớn, hoàn toàn không lay chuyển được anh ta chút nào.

Tôi nhíu mày đẩy ngực anh ta, hạ thấp giọng:

“Bạn gái anh sẽ hiểu lầm, thả tôi ra.”

Ánh mắt người đàn ông lạnh lẽo, hơi thở nồng nặc mùi rượu phả sát bên tai tôi:

“Nhiều năm như vậy rồi, tôi vẫn không nghĩ ra.”

“Năm đó vì sao em nhất định lại phản bội tôi với hắn?”

03

Tiếng nước trong phòng tắm đột ngột dừng lại.

Nhưng anh ta vẫn không hề động đậy.

Trong cơn hoảng loạn, tôi cắn mạnh vào cánh tay anh ta.

Anh ta cau mày rên khẽ, động tác lỏng ra đôi chút.

Tôi nhân cơ hội đẩy anh ta ra, ôm chồng ga bỏ chạy thục mạng.

Khoảnh khắc cánh cửa khép lại, giọng nói mềm nhũn của người phụ nữ mơ hồ vọng ra:

“Đáng ghét, anh còn gọi người đổi ga nữa, ngày mai em thật chẳng còn mặt mũi gặp ai.”

“…”

Tôi đã không nghe rõ anh ta trả lời thế nào.

Bước đi trong hành lang tĩnh mịch, nhịp tim dồn dập của tôi mới dần bình ổn lại.

Không phải chưa từng nghĩ tới, một ngày nào đó gặp lại sẽ là cảnh tượng ra sao.

Nhưng dù thế nào tôi cũng không ngờ, ba năm trôi qua anh ta lại hận tôi đến vậy.

Thà rằng cả đời này không có cơ hội trùng phùng.

04

Trở lại quầy lễ tân, đồng nghiệp lại ghé qua buôn chuyện.

“Cậu có biết vị khách ở phòng tổng thống hôm nay lai lịch thế nào không?”

Đã nửa đêm, tôi hơi mệt, chẳng có tâm trạng đáp lời.

Nhưng cô ấy lại càng nói càng hăng:

“Vừa rồi tôi lên mạng tra thử, anh ta hóa ra là đại thiếu gia nhà họ Giang ở Hoài Thành.”

Tôi thản nhiên nói: “Tự ý tra thông tin khách hàng là không hợp quy định.”

“Tôi chỉ tò mò thôi mà.”

“Thảo nào đã hai giờ sáng rồi, người ta chỉ cần một cuộc gọi là đã kinh động đến quản lý.”

Cô ấy tiếp tục thao thao bất tuyệt:

“Tôi tiện tay tìm thử trên mạng, toàn là chuyện ba năm trước nhà họ Giang tranh đoạt khối tài sản nghìn tỷ đó!”

“Vị Giang thiếu gia này lúc mấu chốt lại mắc trọng bệnh, suýt nữa không giữ được quyền thừa kế.”

“Khi đó anh ta có một cô bạn gái, còn là mối tình đầu nữa. Cô ta cũng ghê gớm lắm, thấy anh ta sắp không xong rồi, ngay lúc khó khăn nhất lại còn ngoại tình.”

“Anh ta lúc ấy còn nằm trong ICU, cô ta quay đầu liền theo người đàn ông khác, hại anh ta khi đó suýt nữa không sống nổi! May mà sau này anh ta vẫn vượt qua được.”

“Trên mạng đến giờ vẫn còn đang mắng chửi cô ta đấy, đúng là táng tận lương tâm. Bây giờ chắc ruột gan hối hận xanh cả rồi, vị trí Giang phu nhân ngon lành như vậy lại bay mất.”

“À đúng rồi, còn chưa kể với cậu chuyện sốc nhất, cậu biết đối tượng ngoại tình của cô ta là ai không?”

Tiếng nói lải nhải của đồng nghiệp ong ong bên tai tôi.

“Ừ, tôi biết.”

Cô ấy hơi cao giọng lên:

“Cậu biết à? Cậu cũng xem tin tức rồi sao?”

Tôi chậm rãi quay đầu, bình thản nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô ấy.

“Tôi không cần xem tin tức.”

“Tôi chính là cô bạn gái mối tình đầu ngoại tình đó của anh ta.”

Biểu cảm trên mặt cô ấy lập tức cứng đờ, rất lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại.

05

Quen biết Giang Kiêu là một sự cố không hề bình thường trong cuộc đời tôi.

Tôi thấy chuyện bất bình liền ra tay nghĩa hiệp, một cước đá thẳng vào hạ bộ tên biến thái.

Tôi áp giải tên biến thái đến đồn cảnh sát, Giang Kiêu lại hứng thú theo tôi suốt quãng đường.

Anh tựa ở cửa đồn chờ tôi ra ngoài, rồi xin kết bạn WeChat với tôi.

Qua lại vài lần, chúng tôi bắt đầu có giao thoa.

Ngày anh tỏ tình với tôi.

Tôi từng hỏi anh, vì sao lại thích tôi?

Anh chỉ cười mà không đáp, một lúc sau mới nắm tay tôi nói:

“Bị dáng vẻ em đá đàn ông vào hạ bộ mê hoặc rồi.”

Con người này thật xấu xa, lúc nào cũng thích trêu chọc người khác.

Chúng tôi ở bên nhau rất lâu.

Anh mua một căn nhà gần trường học.

Chúng tôi sống những ngày dính nhau như các cặp đôi bình thường.

Tôi từ nhỏ bố mẹ ly hôn, lớn lên nương tựa vào bà ngoại.

Sau này có một lần, tôi gọi video với bà.

Anh nghe bà nói rụng răng, ăn uống không tiện.

Ngày hôm sau, anh liền đưa bà tôi đi thay răng toàn hàm.

Sau đó tôi có chút khó xử khi nhắc tới vấn đề chi phí.

Răng toàn hàm hơn hai mươi vạn.

Anh ký hóa đơn không chớp mắt, còn tôi thì không biết lấy gì để trả.

Anh nhìn thấu dáng vẻ muốn nói lại thôi của tôi, trực tiếp nói:

“Em không cần lo vấn đề chi phí, để anh gánh.”

Tôi cẩn thận nói với anh:

“Lỡ sau này chúng ta chia tay, anh đừng bắt bà em nhổ răng nhé.”

Anh lập tức bật cười.

Khi đó tôi chỉ biết anh có tiền, nhưng không biết cụ thể là giàu đến mức nào.

Cho đến một lần tôi lẩm bẩm than phiền với anh, học bổng của trường còn chưa phát.

Trùng hợp là từ ngày đó, quy trình học bổng do Tập đoàn Giang thị lập ra trong trường được đơn giản hóa.

Công bố trong ngày, phát ngay trong ngày.

Lúc ấy tôi mới biết, anh là con trai của nhà họ Giang ở Hoài Thành.

06

Sau này, cha anh qua đời.

Cuộc đại chiến thừa kế của nhà họ Giang có thể nói là chấn động một thời.

Ngoài Giang Kiêu là người con trai danh chính ngôn thuận duy nhất.

Bên ngoài còn lác đác mấy người con riêng.

Khi tranh chấp di sản căng thẳng nhất, Giang Kiêu đột ngột nhập viện.

Kết quả kiểm tra cho thấy suy thận cấp.

Anh nằm trong ICU hơn mười ngày.

Sau hai lần lọc máu, chức năng thận vẫn không thể hồi phục.

Bác sĩ bất đắc dĩ đề nghị ghép thận.

Nhưng chúng tôi chờ mãi chờ mãi vẫn không đợi được nguồn thận phù hợp.

Tôi thậm chí lần lượt đi cầu xin những anh chị em cùng cha khác mẹ của anh.

Thế nhưng không một ai chịu đi xét nghiệm tương thích.

Ai lại chịu đi xét nghiệm chứ?

Thiếu Giang Kiêu, bọn họ sẽ chia được thêm một phần.

Họ còn mong anh chết không kịp, sao có thể chịu ra tay cứu người?

Khoảng thời gian đó tôi như lạc trong sương mù, không tìm thấy lối thoát.

Giang Kiêu dường như có linh cảm, anh bảo luật sư chuyển toàn bộ tài sản đứng tên anh cho tôi.

Anh nằm trên giường bệnh, bàn tay tái nhợt khẽ vuốt má tôi.

Kiên nhẫn lau đi dòng nước mắt tràn lan của tôi.

Anh nói, đời này gặp được tôi, anh không còn gì tiếc nuối.

Nhưng điều khiến mọi người trợn mắt là…

Tôi vừa nhận xong sự ban tặng của anh.

Ngay sau đó đã lao vào vòng tay của một người đàn ông khác.

Tôi không chọn ở bên Giang Kiêu trong những ngày cuối cùng.

Tôi phản bội Giang Kiêu, không chờ nổi mà vội vã ngả sang người khác.

Mà người đó, chính là đứa con riêng được cha anh lúc sinh thời cưng chiều nhất.

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)