Chương 4 - Cuộc Chiến Trên Tàu Cao Tốc
Tôi buồn nôn đến mức bật dậy ngay lập tức, đẩy phắt chân hắn ra.
Gã đầu trọc như thể vừa xem một trò hề, cười cợt hỏi:
“Sao? Cảm thấy ngón chân của ông ngon lắm hả? Cắn đã không?”
Tôi bị mùi chân hắn làm cho buồn nôn, ruột gan quặn thắt, còn hắn thì cười hả hê phía sau.
Lúc này, tôi hoàn toàn bùng nổ, theo phản xạ đẩy mạnh vào người hắn.
Gã đầu trọc phản ứng nhanh, lùi lại một bước, nhưng đầu hắn lại va thẳng vào vách ngăn sau khoang.
“Bốp!” một tiếng lớn vang lên, cái đầu hắn đập mạnh vào vách, phát ra âm thanh rợn người.
Hắn ôm đầu đau đớn, mặt nhăn nhó nhìn tôi.
Một vài hành khách xung quanh thấy hắn chật vật như thế thì bật cười thành tiếng.
Gân cổ hắn nổi lên, gào vào mặt tôi:
“Mẹ mày! Là mày ra tay trước, mày ngon lắm! Hôm nay tao cho mày biết, đụng phải bố là đụng phải đá!”
Hắn rút điện thoại, gửi ngay một tin nhắn thoại vào nhóm:
“Anh à, đến ga nhớ đón em, mang theo mấy thằng em họ, hôm nay tụi mình có đánh nhau!”
Tôi giận dữ hét lên: “Từ lúc lên tàu anh đã khiêu khích tôi, còn dám đưa chân vào miệng tôi, bây giờ còn định đánh tôi nữa hả?!”
Gã đầu trọc tưởng tôi sợ, nhìn tôi đầy mỉa mai:
“Sao, bắt đầu biết sợ rồi à? Lúc nãy tao bảo mày xin lỗi bạn gái tao, mày không chịu. Giờ có quỳ xuống lạy tao, cũng muộn rồi!”
6
Có lẽ gã đầu trọc cho rằng tôi là quả hồng mềm, muốn bóp thế nào cũng được.
Tôi hiểu rõ, loại đàn ông này thích tỏ ra ta đây trước mặt bạn gái, lại càng khoái lấn át những người yếu hơn mình.
Hắn còn cố tình làm ra vẻ tôi tiêu rồi, rút điện thoại ra nói:
“Xe của tao đến ga lúc 11:45, mấy đứa chờ sẵn ngoài ga nhé, tao sợ thằng này chạy mất. Nhớ chặn nó lại, hôm nay tao phải đập cho nó quỳ xuống!”
Giọng hắn đủ to để khiến nhiều hành khách ngoái lại nhìn, có người trong mắt còn hiện rõ vẻ thương hại.
Ngồi đối diện tôi là một cô chú trung niên, chú ấy nhỏ giọng khuyên tôi:
“Cháu trai, còn trẻ, thôi nhịn một chút đi, người thông minh không chịu thiệt trước mắt.”
Tôi nhìn chú một cái đầy biết ơn, rồi lắc đầu nói không sao đâu.
Tôi không sợ.
Nếu hắn đã muốn gây chuyện đến cùng, vậy thì tôi sẵn sàng chơi tới cùng với hắn.
Tôi nhắn vào nhóm gia đình rằng gã đầu trọc đã gọi người đến.
Rất nhanh, anh họ tôi nhắn lại bảo tôi cứ yên tâm, anh em đang gần tới rồi.
Tôi nhìn thẳng vào gã đầu trọc, nói: “Tôi không làm gì sai, tôi sẽ không xin lỗi.”
Hắn nhìn tôi, khoé miệng nhếch lên đầy giễu cợt, lạnh lùng nói:
“Mẹ kiếp, có giỏi thì xuống xe mày vẫn dám láo như thế! Tao không biết ai kéo khoá quần không kỹ để xổ ra cái thứ như mày nữa!”
Đúng lúc đó, cô sinh viên ngồi bên cạnh tôi không nhịn được nữa, lên tiếng nói:
“Anh ơi, giờ là xã hội pháp trị rồi, có thể nói chuyện tử tế được không? Chuyện hôm nay rõ ràng anh sai mà!”
Gã đầu trọc nghe vậy, sắc mặt lập tức sầm xuống, gào lên đầy ác độc:
“Con mẹ mày, mày thích thằng mặt trắng này à? Thiếu đàn ông hả? Tao để lại số điện thoại, đảm bảo tối nay cho mày hài lòng, chịu không?!”
Giọng hắn to đến mức khiến cô gái đỏ bừng mặt vì xấu hổ.
Còn khoảng mười phút nữa là đến ga, gã đầu trọc lại càng thêm đắc ý.
Thỉnh thoảng hắn lại lôi điện thoại ra xem, miệng lẩm bẩm xe sắp tới rồi.
Hắn cười lạnh, chìa điện thoại cho tôi xem đoạn chat nhóm gia đình, giọng đầy đe doạ:
“Tao nói cho mày biết, đời mày tàn rồi, mấy thằng anh em của tao, mày đụng vào đứa nào cũng đủ chết. Lúc đó mày có bò xuống liếm chân tao, tao cũng không tha cho mày đâu!”
Tôi không nói gì, lặng lẽ chơi điện thoại.
Thấy tôi im lặng, hắn tưởng tôi sợ rồi, lại được đà lấn tới:
“Giờ là lúc mày được vui vẻ lần cuối đấy. Biết sợ rồi đúng không? Giờ mày quỳ xuống gọi tao một tiếng ba, tao còn có thể suy nghĩ tha cho mày!”
Tôi hít sâu một hơi, nghiêm giọng đáp: “Hay là con đàn bà kia gọi anh là ba quen miệng rồi, nghiện luôn rồi đúng không? Chứ tôi thì không có thằng con to xác như anh đâu!”
Gã đầu trọc bị câu nói của tôi chọc điên, nghiến răng ken két, gầm lên:
“Mẹ mày, mày giỏi lắm! Xuống xe rồi mà còn dám cứng miệng thế thì tao cũng bái phục mày luôn!”