Chương 9 - Cuộc Chiến Giữa Những Ngôi Sao
Sau khi xảy ra chuyện, họ lập tức vội vàng đến chăm sóc.
Tuy tôi chỉ bị chấn động nhẹ, nhưng đầu vẫn đau âm ỉ mấy ngày.
Chỉ có thể nằm im trên giường, không dám cử động mạnh.
Ngược lại, Thẩm Tầm toàn thân thương tích mà vẫn ngồi xe lăn chạy loanh quanh.
Thậm chí còn đủ sức nhận điện thoại, xử lý công việc.
Sau mấy ngày nằm viện, cuối cùng tôi cũng hồi phục.
Thẩm Tầm cũng được xuất viện về nhà nghỉ ngơi.
Khoảng thời gian ở bệnh viện đó…
Tình cảm của chúng tôi có một bước nhảy vọt về chất.
Thẩm Tầm mặt dày không biết xấu hổ, suốt ngày gọi tôi là “vợ yêu”.
Về đến nhà, tôi chụp một tấm ảnh đăng lên Weibo báo bình an, để fan không còn lo lắng.
Cũng chính lúc đó, tôi mới phát hiện—
Công ty của Tô Uyển Uyển và chồng cô ta đều bị người ta tố cáo đích danh là trốn thuế.
Kết quả điều tra xác nhận sự việc là thật.
Vì số tiền liên quan quá lớn, chồng cô ta còn định bỏ trốn ra nước ngoài nhưng bị bắt tại sân bay.
Video ghi lại cảnh Tô Uyển Uyển chỉ đạo nhân viên cố tình đặt thẻ nhiệm vụ ở vị trí nguy hiểm để dụ tôi tới lấy cũng bị tung ra.
Cư dân mạng đồng loạt phẫn nộ tẩy chay cô ta.
Tranh giành tài nguyên một cách ác độc đã đành.
Đem mạng người ra làm trò đùa thì đúng là quá độc ác.
Ngay khi gom đủ bằng chứng, Thẩm Tầm lập tức khởi kiện cô ta.
Cộng thêm tội danh trốn thuế, cô ta phải ngồi tù vài năm.
Tôi sững sờ mất một lúc lâu mới hoàn hồn lại.
Lúc này, Thẩm Tầm đứng ở cửa phòng tắm gọi tôi:
“Vợ ơi, vào giúp anh tắm với~”
Mặt tôi đỏ bừng, không dám quay đầu lại.
“Anh… anh tự tắm đi.”
“Tay anh bị thương, sao mà tắm được?” Giọng anh ta như đang cười.
“Vậy để em gọi chú Vương vào giúp.”
“Không được! Vợ làm sao có thể để người khác nhìn thân thể anh được, thân thể anh chỉ dành cho vợ thôi.” Anh ta giả vờ tội nghiệp: “Vợ ơi, vợ thật sự không giúp anh hả vợ—”
“Rồi rồi rồi, tới ngay đây! Anh im miệng đi!” Tôi vứt điện thoại xuống rồi chạy vào phòng tắm.
Thẩm Tầm khẽ cười, ánh mắt trần trụi nhìn tôi không chút kiêng dè.
“Vợ đúng là ngoan quá.”
Tôi trừng mắt lườm anh một cái.
“Im đi, tắm nhanh lên.”
Thẩm Tầm nhướng mày, cười khẽ:
“Vâng, vợ yêu.”
(Hết)