
Lúc 5 giờ sáng, tôi bị kéo bật dậy khỏi giấc ngủ bởi một tiếng còi báo động chói tai.
Đó không phải chuông báo thức, mà là hệ thống cảnh báo cấp cao nhất của khu biệt thự.
Tim tôi chùng xuống một nhịp, vội khoác áo ngủ lao ra ngoài.
Vừa chạy ra tới sân, chân tôi như muốn khụy xuống.
Cổng lớn đã bị phá tung, cánh cửa sắt nặng nề hoa văn tinh xảo bị hất sang một bên, như bị một lực cực mạnh đâm gãy.
Điều khiến tôi tối sầm mắt hơn là khu vườn của mình – vườn hồng mà tôi đã tốn không biết bao nhiêu tâm huyết để gây dựng.
Hơn chục người vác máy quay và thiết bị, như một đàn châu chấu, dẫm lên bãi cỏ và lối đi trải sỏi, giẫm nát thành vô số dấu bùn nhão nhoẹt.
Những cành hoa hồng quý giá bị giẫm gãy, cánh hoa rơi vãi khắp nơi, lộn xộn bẩn thỉu.
Ngay giữa đống hỗn độn ấy, là một cô gái mặc váy trắng như tiên nữ.
Là Giang Thi Vũ, ngôi sao nhỏ đang nổi đình nổi đám.
Tôi nhận ra cô ta, mấy hôm nay báo mạng toàn đăng tin về cô, gắn cho cái mác “bức tường thành cuối cùng của vẻ đẹp thuần khiết trong giới giải trí”.
Bình luận