Tôi đã cùng tám người mẫu nam châu Âu và Mỹ chơi đùa điên cuồng suốt một tháng trời trên vùng biển quốc tế.
Khi nghe tin, cô bạn thân kinh ngạc kêu lên: “Cậu điên rồi sao? Không sợ ông chồng thiếu tướng của cậu bắn chết à?”
Lúc ấy tôi đang giả làm y tá kiểm tra sức khoẻ cho một anh người mẫu nam, lạnh lùng hừ một tiếng:
“Sợ gì chứ? Tôi và anh ta đã ly hôn rồi.”
“Cậu nói gì cơ?” – bạn tôi tưởng mình nghe nhầm, nhất thời sững sờ.
Không khí xung quanh bỗng nhiên yên tĩnh đến đáng sợ, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía sau tôi.
Tôi theo phản xạ quay đầu lại.
Hơn trăm chiếc trực thăng vũ trang từ trên trời lao xuống bao vây khách sạn, lực lượng đặc nhiệm nhanh chóng khống chế toàn bộ khu vực.
Dưới ánh đèn pha chói loà, một người đàn ông mặc quân phục xanh đậm chậm rãi bước ra, ánh mắt lạnh lẽo như băng nhìn chằm chằm vào đám trai trẻ bên cạnh tôi.
Anh ta là chồng cũ của tôi – Thẩm Trạch Xuyên.
Thiếu tướng trẻ nhất Quân khu Hoa Nam, cũng là người nổi tiếng cuồng công việc.
Kết hôn với anh ta năm năm, sinh nhật tôi, anh ta bận diễn tập quân sự ở biên giới;
Tôi bị tai nạn xe, trọng thương, anh ta lại đang phối hợp hành động ở nước ngoài;
Cha tôi bệnh nguy kịch, tôi cầu xin được nói chuyện với anh ta lần cuối, nhưng anh ta đang thực hiện nhiệm vụ tuyệt mật, hoàn toàn mất liên lạc.
Lúc tôi đã chấp nhận số phận, lựa chọn tôn trọng tính chất đặc biệt trong công việc của anh ta, thì trong khu đại viện của quân khu lại đột nhiên lan truyền một tin động trời:
Vị Thiếu tướng lạnh lùng sắt đá ấy… lại nuôi một cô em gái nhỏ ở bên ngoài, còn cưng chiều đến mức vô pháp vô thiên!
Bình luận