Chương 4 - Con Trai Tôi Tìm Bố

19

Hiện trường ghi hình ngày thứ ba của chương trình là tại Trung tâm vui chơi Happy Valley, là công viên giải trí gì gì đó, mà trẻ con thích nhất.

Đến trung tâm vui chơi Happy Valley, con trai và ba bạn nhỏ khác đều vui mừng hớn hở.

Tôi vốn tưởng rằng chỉ cần cùng con trai chơi đùa vui vẻ là được, ai ngờ tổ chương trình lại giao nhiệm vụ.

Mỗi nhóm khách mời cần lấy thẻ nhiệm vụ và mở cảnh tương ứng trên thẻ, hai nhóm khách mời hoàn thành việc mở thẻ trước có thể cùng tổ chương trình lên xe trở về biệt thự.

Sau khi hai tổ còn lại hoàn thành nhiệm vụ thì phải tự mình nghĩ cách trở về.

Mấy đứa nhỏ sẽ nhận nhiệm vụ rút thẻ.

Kết quả con trai tôi rút thẻ được nơi tôi không muốn đến nhất - - Ngôi nhà ma ám.

Đây là một vấn đề lớn! Sợ cái gì cái đó tới.

"Vậy thì xin mời tất cả các vị khách và các các bé đến thăm Happy Valley. Chúc các bạn vui vẻ, nhưng đừng quên nhiệm vụ của mình nhé~"

Huhu, tôi thực sự không muốn làm nhiệm vụ này.

20

Vừa vào sân, phương tiện du ngoạn đầu tiên đụng phải chính là vòng xoay ngựa gỗ.

Các bạn nhỏ liền ầm ĩ hoan hô, muốn chơi vòng xoay ngựa gỗ.

Chỉ có con trai tôi rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt cũng đang nhìn vòng xoay ngựa gỗ.

"Con trai, con muốn chơi ngựa gỗ không?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của con trai hất lên, vẻ mặt ghét bỏ: “Trẻ con mới thích chơi vòng xoay ngựa gỗ.”

Nói thì nói như vậy, nhưng nó vẫn cùng các bạn nhỏ khác ngồi lên. Khán giả trong phòng phát sóng lập tức cười ha ha.

[Hahaha, Phạn Phạn là một tiểu soái ca chính trực và ngay thẳng ~]

[Phạn Phạn thật đáng yêu, tôi thật muốn hôn nhóc một cái.]

[Phạn Phạn ngoài miệng nói không cần, thân thể ngược lại rất thành thật ha ha.]

[Không được, tôi rất thích xem Phạn Phạn, hôm nay tôi ngồi hóng trong phòng phát sóng trực tiếp của Phạn Phạn.]

……

Mấy nhóm khách mời lại cùng các bạn nhỏ chơi nhảy giường, xe kart, cầu trượt...

Chơi hơn nửa ngày sau mấy nhóm khách mời cũng không quên nhiệm vụ, tách ra đi tìm cảnh tượng quẹt thẻ.

Tôi cũng bị con trai kéo vào nhà ma.

Vừa đi vào liền nghe được âm thanh nhắc nhở âm trầm - -

"Vị khách mới, chào mừng đến với Thành phố ma Netherworld~"

Tôi bị dọa đến run rẩy, nắm chặt tay con trai tôi, cả người căng cứng.

"Con trai, con sẽ bảo vệ mẹ, đúng không?"

Kết quả con trai tôi nói một câu: "Mẹ yên tâm, ma mà đến con sẽ là người đầu tiên chạy!"

Tôi:???

Nhóc con này thật là hiếu thảo.

Quá hiếu thảo.

21

Con người ở trong bóng tối, nỗi sợ hãi trong lòng sẽ được khuyếch đại.

Không thể không nói, lá gan con trai tôi thật lớn, dọc đường đi không kêu một tiếng. Còn tôi thì ngược lại, động một chút là bị các loại đạo cụ giả ma hù dọa.

Tôi thật sự quá sợ hãi, chân mềm nhũn, không dám đi tiếp nữa.

"Con trai, mẹ chân mềm..."

Người con trai thở dài và mở chiếc đồng hồ thông minh của mình.

"Ba, ba có vào không?"

“Vừa mới vào.”

Là giọng của Trần Duật Tư.

Đầu tôi chậm rãi toát ra một dấu chấm hỏi.

"Ý con là sao, ba con cũng tới đây à?"

Con trai: "Ba nói lá gan mẹ nhỏ, không có ba ôm thì không thể ra khỏi nhà ma, lúc đầu con còn không tin, bây giờ thì con tin rồi.”

Ách......

Ý nó là tôi không thể ra khỏi ngôi nhà ma ám nếu không có anh giữ tôi?

Đúng là lúc ở cùng anh tôi đã chơi trong nhà ma và anh phải bế tôi ra ngoài sau khi tôi sợ đến mức nhũn chân.

Sao anh có thể kể hết mọi chuyện với con trai mình?

Vậy chẳng phải hình ảnh người mẹ vĩ đại trong lòng con tôi sẽ không còn nữa sao?

Hừ, tên Trần Duật Tư này, thật đáng ghét!

22

Có một ánh sáng xung quanh nơi tôi và con trai tôi đang đứng, rất dễ tìm thấy.

Hai phút sau, tôi nhìn thấy Duật Tư đeo khẩu trang đi tới ôm lấy tôi đang vịn tường.

Tôi hét lên theo bản năng và ôm lấy cổ anh.

Trần Duật Tư......

“Quỷ nhát gan, chơi nhà ma lại bị dọa thành như vậy.”

Anh đeo khẩu trang, tôi không nhìn thấy vẻ mặt của anh, nhưng từ giọng nói của anh nghe thấy vài phần... cưng chiều.

Tôi cũng không phản bác, yếu ớt nói: “Vậy cho nên tôi không muốn vào nhà ma. Ai để con trai tôi nhận nhiệm vụ này? Đúng, là lỗi của con trai tôi.”

Con trai bất đắc dĩ nói: "Aizz, mẹ quá nhát gan con có thể làm sao bây giờ, cưng chiều thôi~"

Trần Duật Tư cười cười, giọng nói trầm thấp: "Ừ, cưng chiều...”

Hai người một lớn một nhỏ, một xướng một ca, làm tôi đỏ cả mặt.

Nhất là tiếng "cưng chiều" kia của Trần Duật Tư làm tim tôi đập nhanh hơn.

Sau đó, ba người chúng tôi tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng tìm được cảnh tượng trên tấm thiệp trong một căn phòng.

Lúc này tôi mới nhớ ra, chúng tôi đang phát sóng trực tiếp.

Vì ngôi nhà ma quá tối nên đạo diễn đã đến phòng giám sát ngôi nhà ma.

Vậy chuyện Trần Duật Tư là cha ruột Phạn Phạn chẳng phải đã bị tất cả mọi người biết rồi sao?

23

Quả nhiên, sau khi chúng tôi ra ngoài, cách đạo diễn nhìn chúng tôi đã khác.

“Ảnh đế Trần thật sự là ba của Phạn Phạn sao?”

Trần Duật Tư gật gật đầu: "Đúng, tôi là ba của Phạn Phạn.”

Dù vừa nhìn thấy cảnh tượng ngôi nhà ma trong phòng phát sóng trực tiếp nhưng tôi vẫn như nổ tung khi nghe Trần Duật Tư đích thân thừa nhận.

[Ôi mẹ ơi, Trần Duật Tư thật sự là ba của Phạn Phạn!]

[Tôi thực sự bị một nhà ba người họ cho ăn đường. Diễn viên Trần và Phạn Phạn đều cưng chiều Tang Nhan!]

【 Tôi đã nói mà, Phạn Phạn giống như là phiên bản thu nhỏ của ảnh đế, lúc ấy còn không có người tin, mọi người thấy chưa! 】

[Woo woo woo, sự ghen tị của tôi với Tang Nhan đã lên đến đỉnh điểm!]

[Con trai vừa đẹp vừa đáng yêu, ông xã là ảnh đế, còn ưu tú như vậy, Tang Nhan chính nữ chính của tiểu thuyết ngọt sủng ~]

……

Đạo diễn nói là hot search đã bùng nổ.

Số người trực tuyến trong phòng phát sóng trực tiếp đã lên tới hàng triệu, và vẫn đang liên tục gia tăng.

Trần Duật Tư nghe nói vậy, ánh mắt hiện lên một tia sáng, hơi thoáng qua rồi biến mất.

“Trần Duật Tư, có phải là anh cố ý không?”

Trần Duật Tư vẻ mặt vô tội nói: “Cố ý cái gì?”

“Cố ý để cho tất cả mọi người biết anh chính là ba của Phạn Phạn.”

Khuôn mặt non nớt của con trai tôi lộ rõ những suy nghĩ và bối rối, rồi nó hỏi tôi :"Mẹ, mẹ là cảm thấy không thể để cho người khác biết ba con sao?"

Tôi......

Nhất thời nghẹn họng.

[Chờ một chút, sao tôi lại cảm thấy có gì đó không ổn lắm? Trước đây Phạn Phạn không biết Trần Duật Tư là cha của mình, Tang Nhan và ảnh đế vẫn chưa kết hôn phải không?】

[Wow, vậy bây giờ Tang Nhan và ảnh đế có quan hệ gì?]

[Tôi cũng thấy choáng váng. Trong nhà ma Trần Duật Tư, Tang Nhan và Phạn Phạn tương tác thật ngọt, rất giống một nhà ba người, hiện tại rốt cuộc bọn họ là quan hệ gì?]

24

Trần Duật Tư thấy được những bình luận, đối mặt với ống kính nói:

“Mọi người nói không sai, tôi và Tang Nhan còn chưa kết hôn. Tang Nhan là mối tình đầu của tôi, lúc trước, chúng tôi vì hiểu lầm mà chia tay, tôi cũng không biết lúc đó cô ấy đã có Phạn Phạn. Hiện tại, là tôi đang theo đuổi vợ, cầu xin Tang Nhan cho tôi một danh phận.”

[Thì ra là như vậy~]

[Anh ấy thật sự làm tôi khóc muốn c..hết.]

[Vì hiểu lầm mà hai người xa nhau, nhiều năm sau bánh xe định mệnh bắt đầu xoay, họ gặp lại nhau, anh nhìn thấy cô dắt một đứa trẻ trông rất giống mình... Woohoo, tôi khóc đến c..hết. Ai biết tiểu thuyết tương tự, giới thiệu cho tôi.]

[Trời ạ, gương vỡ lại lành, truyện truy thê đời thực đây rồi! Cố lên anh trai!]

……

Lúc tôi nghe được Trần Duật Tư nói: "Là tôi đang theo đuổi vợ, cầu xin Tang Nhan cho tôi một danh phận", trái tim tôi như bị đánh trúng.

Như thể có thứ gì đó đã bị phong ấn bí mật sâu trong trái tim tôi lộ ra.

Trần Duật Tư yêu thích diễn xuất và làm việc chăm chỉ, sau khi ký hợp đồng với một đại diện mới, lấy được mấy tài nguyên không tồi.

Người đại diện của anh cảm thấy anh đang trong thời kỳ thăng tiến, không thích hợp yêu đương.

Khi tôi đi tìm anh, nhiều lần đều nghe được người đại diện của anh khuyên anh chia tay với tôi. Anh cố tình không muốn chia tay với tôi.

Nhưng anh càng ngày càng nổi tiếng, tài nguyên cũng càng ngày càng nhiều, lịch trình càng ngày càng kín. Lúc đó tôi còn là một nhân viên công ty, không thể cùng anh quay phim.

Chúng tôi gần ít xa nhiều, thời gian một năm ở bên nhau thậm chí cũng không được một tháng, vì anh phải huấn luyện, hoặc là phải tham gia đoàn phim khép kín, sẽ liên tiếp mấy tháng liền không liên lạc với tôi.

Yêu xa khiến tôi dần dần chống đỡ không nổi nữa.

Nhất là mỗi lần cảm thấy bất lực, cô độc cần đến anh, đều không liên lạc được.

Cuối cùng, tôi gọi điện và quyết định chia tay với anh. Thế nhưng, người nhận điện thoại là đại diện của anh.

Người đại diện của anh nói tôi nên chia tay với anh, vì tôi sẽ chỉ ảnh hưởng đến anh, anh không nên bị tôi cản bước.

Tôi đã xóa mọi thứ về Trần Duật Tư, nhưng không xóa được hồi ức trong đầu và anh.

Tôi vẫn yêu anh, muốn tìm anh, nhưng nghĩ lại lời người đại diện của anh nên tôi nhịn xuống.

Một tháng sau, tôi phát hiện mình có thai.

Nhưng cũng không nói cho anh biết..