Chương 2666 - Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 2667

Quả nhiên, câu nói này của Mễ Tiểu Anh lập tức bùng nổ trong đám người.

“Gì? Còn có thể chết sao? Nhà họ Trương sẽ không làm như vậy chứ?”

“Con tôi đã đi mười lăm năm rồi, đến bây giờ cũng không có một lời nhắn nào truyền về. Nói như vậy, tôi thật sự lo lắng! Không được, hôm nay nói gì đi nữa tôi cũng phải gặp được con trai tôi! Cho dù không kiếm khoản tiền này nữa, tôi cũng phải gặp được người.”

“Đúng, hôm nay nói gì cũng phải gặp được người! Tam công tử, chúng tôi tin tưởng cậu mới giao con cho cậu, cậu không thể khiến chúng tôi thất vọng được!”

“Tiền này không kiếm nữa, tôi cũng muốn dẫn con về nhà. Tiền không có lúc nào kiếm hết, mạng không còn thì cái gì cũng không có nữa!” Mễ Tiểu Anh lại bắt đầu đục nước béo cò giả làm gia trưởng.

Có câu này của Mễ Tiểu Anh đã lập tức đánh thức không ít gia trưởng khác.

Có người nhao nhao phụ họa theo: “Đúng đúng, tiền này không kiếm nữa, vẫn là mạng quan trọng hơn!”

Người nói nhao nhao ồn ào ngày càng nhiều. Mồ hôi trên đầu tam công tử ào ào chảy xuống. Trước giờ ông ta chưa từng gặp phải tình huống như thế này, ngay lập tức ngây dại.

Lúc này, đại công tử và đại thiếu gia nhà họ Trương đang ở bên trong xem náo nhiệt. Tam công tử càng xui xẻo thì bọn họ lại càng vui vẻ. Bọn họ hoàn toàn quên mất bên chỗ tam công tử bị lộ thì danh dự của cả nhà họ Trương cũng bị hủy hết.

“Mọi người yên lặng, yên lặng!” Tam công tử suy sụp hét to, nhưng tức giận của đám người này đã bị Mễ Tiểu Anh châm lên, sao có thể nghe thấy được ông ta nói gì nữa.

Mọi người chỉ muốn nhanh chóng gặp được người nhà của mình, những thứ khác đều không quan tâm đến. Mễ Tiểu Anh thấy mục đích của mình đã đạt được liền yên lặng rút lui, ẩn sâu công danh của mình.

Dưới sự phẫn nộ của mọi người, tam công tử nói khéo léo thế nào cũng không có cách nào trấn an được lửa giận của bọn họ. Cuối cùng chỉ có thể đồng ý dẫn một nhóm người đến cho bọn họ gặp mặt.

Lúc này, tam công tử đang cầu khẩn trong lòng, hy vọng những người nhà của người chết đừng có xuất hiện trong đám người náo loạn lần này. Chỉ cần người nhà của những người chưa chết trong đám này thì người phía sau liền dễ làm rồi.

Nhưng mà ông trời lại không nghe thấy tiếng lòng của tam công tử. Có con của hai nhà thật sự chết trong mỏ. Bọn họ trơ mắt nhìn người khác từng người từng người đi gặp con nhà mình, còn con của họ vẫn chưa đến liền lập tức đứng ngồi không yên, đều đồng loạt đi tìm tam công tử giải thích.

Tam công tử chỉ có thể vắt hết óc trấn an bọn họ, nói hai người kia được anh ta phái ra ngoài làm việc, mấy ngày nữa mới quay về. Đồng thời đồng ý đợi bọn họ trở về nhất định sẽ dẫn về cho mấy người kia gặp mặt, nhân tiện đó, mỗi nhà đều được cho một bao lì xì lớn trấn an, lăn qua lăn lại đến tối mới đuổi được đám người này đi.

Nhà họ Trương tưởng rằng chuyện này đến đây đã kết thúc, nhưng đây chỉ là vừa bắt đầu thôi. Không biết bắt đầu từ lúc nào, một tin đồn rất nhanh đã lan truyền xung quanh thôn. Có người giống như tận mắt nhìn thấy, nói có sách mách có chứng, nói mỏ của nhà họ Trương bị sụp chết không ít người, những thi thể kia đến giờ vẫn đang bị chôn vùi dưới chân núi chưa đào ra.

Vì thế những gia đình có người nhà làm việc đều lập tức luống cuống. Có người gan lớn thật sự nhân lúc trời tối leo núi qua đó xem tình hình. Lúc mấy người này trở về còn mang theo một tin tức như sét đánh giữa trời quang: Mỏ quặng thực sự bị sụp rồi!