Chương 2 - Chú Chó Của Tôi Bị Ảnh Đế Bắt Cóc
4
“Wow, con Golden này đẹp quá, anh Hạ nuôi nó tốt thật đấy!”
Lâm Thanh Thanh tỏ vẻ cực kỳ thích thú với Đại Tráng, không ngừng khen ngợi, đôi mắt cong cong, gương mặt rạng rỡ.
Bình luận trực tuyến bắt đầu bùng nổ:
【Ahaha, tôi đã bảo rồi mà, hai người này là thật!】
【Hu hu hu đáng yêu quá trời, hai người này đúng là xứng đôi mà!】
Lâm Thanh Thanh vươn tay định xoa đầu Đại Tráng.
Nhưng ngay khoảnh khắc sắp chạm vào, nó lại né sang một bên.
“Gâu!”
Thẩm Đại Tráng sủa lên đầy phản đối.
Tay của Lâm Thanh Thanh cứng đờ giữa không trung, nụ cười hơi gượng lại.
Cô ta đưa tay vén vài sợi tóc ra sau tai, rồi dịu dàng lên tiếng:
“Đúng là giống hệt anh Hạ, đều là mấy bé kiêu kỳ cả.”
Lời còn chưa dứt, Hạ Bắc Thần nhẹ nhàng lắc đầu, hờ hững ngước mắt lên, ánh nhìn trực tiếp đặt lên tôi.
“Chính xác mà nói, nó giống bạn gái cũ của tôi hơn.”
???
Hai người trò chuyện với nhau thì được, nhưng đừng có kéo tôi vào có được không?
Tôi im lặng, nhích ghế xa ra một chút.
MC lập tức nắm bắt được mùi drama, nhanh chóng tận dụng cơ hội để hỏi tiếp:
“Nếu đã là bạn gái cũ, vậy anh Hạ có thể tiết lộ lý do chia tay không?
“Khán giả ai cũng tò mò lắm đó.”
Nghe vậy, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Hạ Bắc Thần.
Tay tôi đang lướt video chợt khựng lại, lòng bàn tay dần đổ mồ hôi lạnh.
Lạy trời, con nguyện đổi ba năm độc thân để anh ta im lặng ngay lúc này.
Nhưng sự thật không như tôi mong muốn.
Với khả năng tấn công bằng ngôn từ của Hạ Bắc Thần, tôi hoàn toàn hiểu chuyện này không đơn giản vậy đâu.
“Chia tay là vì cô ấy nói tôi ngày càng quá đáng.”
“Quá đáng chỗ nào?”
“Thì vẫn như trước giờ thôi, đừng có mở mắt ra mà nói linh tinh.”
“Đàn ông chúng tôi cũng khổ lắm đấy.
“Thỉnh thoảng cũng nên xem lại bản thân đi, bao năm qua tình yêu dành cho tôi có tăng lên không? Bình thường có chịu khó rèn luyện sức khỏe không?
“Tôi thực sự sắp phát điên rồi.”
Giọng nói của anh ta vẫn trong trẻo, dễ nghe, nhưng từng câu từng chữ như sấm sét giữa trời quang, giáng thẳng xuống đầu tôi, khiến tôi cháy khét từ trong ra ngoài.
Không khí lập tức đông cứng lại.
Vài giây sau, livestream hoàn toàn bùng nổ:
【Cái gì cơ? (Phiên bản Na Anh)】
【WOCAO, tôi sốc luôn, đây là thứ tôi – một người qua đường – có thể biết được sao?】
【Hạ Bắc Thần, chúng ta chỉ là bạn trên mạng thôi, anh đang vượt giới hạn rồi đấy.】
【Aaaaa chuyện tình động trời gì đây??? Fan bạn gái vỡ nát tại chỗ rồi!!! Ai đó nói với tôi là không phải đi!!!】
Tôi nhìn màn hình tràn ngập bình luận mà lòng lạnh toát.
Có những người nhìn như đang chăm chú chơi điện thoại, thực chất họ đã hồn lìa khỏi xác từ lâu rồi.
MC cũng không ngờ Hạ Bắc Thần lại nói như vậy, vội vàng lên tiếng cứu vớt bầu không khí:
“Haha, anh Hạ thật hài hước, mới mở đầu mà đã làm nóng bầu không khí rồi.”
Lâm Thanh Thanh cũng miễn cưỡng nở nụ cười, cố gắng phụ họa:
“Đúng vậy, trên phim trường anh Hạ cũng thế, chỉ cần có anh ấy ở đó, sẽ không bao giờ lo lắng về việc mất không khí.
“Anh ấy luôn là một người mạnh mẽ và đáng tin cậy.”
Giọng điệu vừa mập mờ vừa đầy ẩn ý, khiến người ta không khỏi suy diễn.
Cô ta cười tươi như hoa, đôi mắt hạnh nhân lấp lánh, ánh nhìn dịu dàng như nước, trông y hệt một cô gái đang thầm yêu ai đó.
Mấy khách mời xung quanh bắt đầu hò hét cổ vũ.
Lâm Thanh Thanh dường như hơi ngại ngùng, cúi đầu, gò má trắng nõn dần ửng hồng.
Giây tiếp theo, cô ta chọn một góc đẹp nhất, ánh mắt e ấp ngước nhìn Hạ Bắc Thần.
Còn Hạ Bắc Thần… đang nhìn chó.
Lâm Thanh Thanh: “…”
5
Sau màn chào hỏi, vòng tương tác đầu tiên nhanh chóng bắt đầu.
Chương trình giấu mười chiếc hộp kho báu trong phạm vi 500 mét quanh biệt thự.
Mỗi người chơi nhận được một manh mối để tìm kiếm.
Cách tìm kho báu khá đơn giản—một tấm bản đồ nhỏ và một miếng vải có mùi đặc trưng.
Nhiệm vụ của chó là lần theo mùi hương để tìm ra kho báu.
Nhưng Đại Hoàng không có khứu giác.
Lúc nhặt được nó, nó mới ba tháng tuổi, bị ngược đãi đến mức tổn thương khứu giác, không bao giờ hồi phục được nữa.
Nhiệm vụ này vốn dĩ đã không thể hoàn thành.
Tôi và Đại Hoàng lên đường giữa trời nắng gắt, lượn qua lượn lại suốt nửa tiếng mà vẫn chưa tìm thấy gì.
“Gâu gâu!”
Đang định bỏ cuộc, tiếng chó sủa giòn tan vang lên từ phía xa.
Quay đầu lại, tôi thấy một con Golden Retriever mặc váy công chúa đang ngậm một chiếc hộp kho báu, chạy thẳng về phía tôi.
Bộ lông mềm mại của nó đung đưa theo từng bước chạy nhỏ.
Tai cụp khẽ lay động trong gió.
Thẩm Đại Tráng đặt chiếc hộp xuống chân tôi, dùng móng vuốt nhẹ nhàng cào vào ống quần, ra hiệu cho tôi nhặt lên.
Cùng lúc đó, một giọng nam trầm thấp vang lên sau lưng.
“Thẩm Đại Tráng, mày giỏi lắm đấy.”
Hạ Bắc Thần không biết từ khi nào đã đứng ngay cạnh tôi.
Tôi nghĩ anh ta sẽ buông một câu châm chọc.
Nhưng anh ta chỉ cúi người, nhặt hộp kho báu lên, đặt vào tay tôi.
…
“Cảm ơn.”
Tôi khẽ nói.
Hạ Bắc Thần khẽ gật đầu, không nói gì, quay người rời đi.
Có lẽ do trời nóng, tôi để ý thấy vành tai anh ta đỏ ửng.
Khoảnh khắc này đã lọt vào mắt cư dân mạng.
【Ủa, tự nhiên thấy chemistry quá trời, cái này có được phép nói không?】
【Tôi không nhìn nhầm đúng không? Chú Golden nhà ảnh đế tự nguyện đưa kho báu của chủ nó cho Thẩm Chiếu Tuyết?】
【Làm gì có! Bắc Thần nhà tôi chỉ thấy tội nghiệp Thẩm Chiếu Tuyết thôi, nên mới cho cô ta cái hộp đó!】
【Chính xác! Nếu không thì anh ấy chắc chắn đã đưa cho Thanh Thanh rồi, làm gì có cửa cho cô ta?】
…
6
Tôi và Đại Hoàng quay lại điểm tập hợp, thấy Lâm Thanh Thanh đang ôm con Bichon nhỏ, ngồi vắt vẻo trên ghế sofa.
Cô ta nở nụ cười nhẹ nhàng, dịu dàng như gió xuân.
Nhưng khi nhìn thấy chiếc hộp kho báu trong tay tôi, ánh mắt liền tối lại.
“Anh Hạ vẫn như trước đây, không chỉ đẹp trai mà EQ còn cao, luôn biết cách chăm sóc cho đàn em mới vào nghề.”
Cô ta thản nhiên nói.
Cố tình nhấn mạnh hai chữ “đàn em”, sợ người khác không biết tôi là một nữ diễn viên tuyến ba vô danh.
Cũng phải thôi.
Một diễn viên tuyến ba như tôi, lấy gì để dính líu đến ảnh đế nổi tiếng nhất nhì giới giải trí?
Không chỉ Lâm Thanh Thanh nghĩ vậy, mà cư dân mạng cũng đồng quan điểm.
【Bắc Thần nhà tôi nổi tiếng là người tốt, EQ cao, mong mấy người đừng lợi dụng tên tuổi anh ấy để ké fame!】
【Ủa? Thẩm Chiếu Tuyết người ta chỉ yên phận quay show thôi, chứ có đu fame đâu? Tôi thấy người thích nhắc đến Hạ Bắc Thần nhất chính là cô họ Lâm nào đó thì đúng hơn!】
【Không phải đâu, hai người họ là couple đẹp đôi, thỉnh thoảng tương tác một chút thì có sao? Đừng có gato nữa!】
Bình luận trên livestream nổ tung.
Cùng lúc đó, vòng đầu tiên của trò chơi kết thúc.
Hạ Bắc Thần không có hộp kho báu nào.
Theo luật chơi, anh ta phải trả lời một câu hỏi thật lòng.
Câu hỏi do khán giả bình chọn:
“Bạn gái cũ của anh là người thế nào?”
Một câu hỏi sắc bén nhưng đúng kiểu nội dung khán giả thích hóng nhất.
Hạ Bắc Thần không trả lời ngay lập tức.
Đôi mắt màu hổ phách của anh ta lóe lên chút ánh sáng, khóe môi hơi nhếch lên.
“Bạn gái cũ?”
Hạ Bắc Thần chậm rãi nhả ra ba chữ, giọng điệu nhẹ bẫng nhưng hơi kéo dài ở cuối câu.
“Tiểu thư Thẩm, cô có manh mối gì không?”
Anh ta quay đầu nhìn tôi.
…
Toang rồi, là nhắm thẳng vào tôi.
7
Hiện trường ghi hình chìm trong im lặng.
Nụ cười trên mặt Lâm Thanh Thanh cứng đờ.
Cô ta siết chặt nắm đấm, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay.
Bình luận bùng nổ:
【Tôi hình như ngửi thấy mùi gian tình, mọi người có thấy thế không?】
【Hai người này có gì đó mờ ám nha, chưa chắc đâu, cứ chờ xem.】
【Tôi cũng chỉ là một phần trong trò chơi của mấy người sao?】
…
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tôi đã nghĩ ra hơn trăm cách mà chị quản lý có thể dùng để kết liễu tôi.
Cuộc đời tôi sao ngày càng giống một bộ phim truyền hình thế này?
Tiếng bàn luận bắt đầu rộ lên xung quanh.
Những ánh mắt soi mói kia gần như muốn thiêu rụi tôi.
Tôi hít sâu một hơi, cố gắng để giọng nói của mình nghe bình tĩnh nhất có thể:
“Manh mối thì tôi không có.
“Nhưng với tài năng của anh Hạ, bạn gái cũ của anh ấy chắc chắn cũng là một người rất xuất sắc.”
Tôi nở nụ cười chuyên nghiệp, trong lòng điên cuồng cầu nguyện rằng tên chồng cũ này đừng có giở trò nữa.
“Thật sao?”
Hạ Bắc Thần gõ ngón tay lên bàn, từng nhịp từng nhịp, giọng nói lơ đễnh:
“Nhưng cô ấy đã đá tôi, còn lén mang theo con trai của chúng tôi đi mất.”
Tôi lập tức nghẹn họng.
Thằng nhóc này, dám chọc tôi à?
Cái tên đàn ông to xác này.
Tôi chỉ xin mượn chó hai ngày, làm gì mà căng?
Vừa định phản bác, thì Lâm Thanh Thanh đã cướp lời trước:
“Thực ra tiểu thư Thẩm nói cũng đúng.
“A Thần còn trẻ mà đã là đỉnh lưu, người xung quanh chắc chắn toàn là người xuất sắc, không phải ai cũng có tư cách làm bạn với anh ấy đâu.”
Ánh mắt cô ta lấp lánh, nụ cười vẫn giữ nguyên.
“Những người có thể sánh vai với A Thần, thân phận và địa vị chắc chắn phải xứng đôi với anh ấy.”
Nói trắng ra là, chỉ có cô ta mới đủ tư cách đứng cạnh Hạ Bắc Thần.
Lâm Thanh Thanh gọi “A Thần” một cách đầy thân mật.