Chồng tôi là bác sĩ không biên giới.
Còn tôi là xạ thủ bắn tỉa của đội đặc chiến.
Ngày cưới, anh nói không thích mùi khói súng. Thế nên sau mỗi buổi huấn luyện, tôi đều tắm ba lần mới dám về nhà.
Tôi luôn nghĩ đó là do thói quen sạch sẽ của bác sĩ, chưa từng nghi ngờ gì.
Cho đến hôm đó, khi tôi quay video diễn tập tuyên truyền cho đơn vị, người chồng luôn né tránh mùi thuốc súng lại bất ngờ bước đến, nhận lấy khẩu súng từ tay tôi.
Anh nhắm, bóp cò, thao tác liền mạch.
Từng phát đạn đều trúng hồng tâm.
“Tập trộm gần đây đấy à?”
Tôi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, cứ nghĩ anh vì tôi mà lén luyện bắn súng.
Anh chỉ khẽ cười, không đáp.
Tôi tiếc không nỡ xóa cảnh quay đó, liền ghép vào video rồi đăng lên tài khoản mạng xã hội.
Không ngờ phần bình luận vốn chỉ lèo tèo vài chục người lại nổ tung.
Bình luận