Chương 6 - Chiếc Nhẫn Kim Cương Và Cuộc Hôn Nhân Tan Vỡ

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

“Lục Minh Huy, anh tưởng tôi là đồ ngu chắc? Tự xem lại đi — xem trong này ghi gì!”

Anh ta run rẩy nhận lấy điện thoại, vừa nhìn thấy nội dung đã lập tức khuỵu xuống đất, mặt cắt không còn giọt máu.

Mẹ chồng thấy vậy, nhanh chóng giật lấy điện thoại xem.

Chỉ một giây sau, bà ôm ngực, đau đớn gào lên:

“Mày—! Mày với cái bà già đó có con năm tuổi rồi?! Mày là đồ súc sinh!!!”

Nghe đến đây, cả phòng bệnh chết lặng.

“Đậu xanh… cái đứa con mắc bệnh hiểm nghèo kia là con ruột hắn á?!”

“Quá sốc luôn! Không biết lúc chồng trước của bà ta chết, có biết chuyện này không?!”

“Không lẽ… cái chết của ông ta cũng liên quan đến hai người này?!”

7

Nghe vậy, Lục Minh Huy vội vàng lắc đầu:

“Không! Chồng cô ta là chết vì bệnh, không liên quan gì đến tôi cả!”

Anh ta quỳ bò đến trước mặt tôi, nước mắt nước mũi giàn giụa, tha thiết van xin:

“Vợ ơi, là cô ta quyến rũ anh trước! Trong lòng anh chỉ có em thôi!”

“Đứa con đó là ngoài ý muốn, anh mới không dứt ra được, chỉ có thể chu cấp cho mẹ con cô ta sống qua ngày!”

“Con trai cô ta cũng chẳng sống được bao lâu nữa, sẽ không ảnh hưởng gì đến chúng ta đâu! Con của chúng ta mới là quan trọng nhất, em phải nghĩ cho con mình!”

Nghe đến đây, Lý Thu — người vẫn đứng khóc thút thít một góc — cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, xông tới chỉ thẳng vào mặt anh ta:

“Cái gì mà tôi quyến rũ anh?! Lục Minh Huy, rõ ràng là anh chủ động tìm tôi, là anh nói… anh yêu tôi!”

“Anh hứa sẽ ly hôn với cô ta, nên tôi mới chấp nhận ở bên anh!”

“Còn nữa… còn nữa…” Giọng Lý Thu nghẹn lại, cô ta ngẩng đầu nhìn mọi người xung quanh, lấy hết can đảm hét lớn:

“Tôi… tôi lại đang mang thai con anh ấy!”

Lục Minh Huy sững sờ, chết lặng tại chỗ, không tin nổi nhìn cô ta:

“Sao có thể… cô lớn tuổi như vậy rồi…”

Lý Thu lau nước mắt, nghẹn ngào đáp:

“Tôi lớn tuổi thì sao? Tôi vẫn có thể mang thai!”

“Minh Huy, cô ta không còn yêu anh nữa, nhưng em thì vẫn còn. Em còn đang mang thai con của anh, nếu hai người ly hôn, em không trách gì anh cả… Chúng ta vẫn có thể ở bên nhau…”

“Con đàn bà đê tiện!”

Lục Minh Huy hét lên, hung hăng đẩy mạnh cô ta sang một bên, khóc lóc cầu xin:

“Vợ ơi, chuyện này anh không biết gì hết! Anh không cần cô ta, anh chỉ cần em!”

Nhìn cảnh tượng trước mắt, đầu óc tôi trống rỗng.

Cơn đau ở bụng ngày càng dữ dội, tôi nén đau, hơi thở dồn dập, cuối cùng hỏi ra điều tôi luôn muốn biết:

“Lục Minh Huy, tôi không hiểu.”

“Nếu như anh yêu tôi đến vậy, nếu như chúng ta là mối tình đầu, đã ở bên nhau nhiều năm như thế, so về ngoại hình, sự nghiệp, địa vị hay tình cảm — tôi có điểm nào thua kém cô ta?”

“Vậy tại sao… anh lại ngoại tình với cô ta?”

Lục Minh Huy bị tôi hỏi đến nghẹn lời.

Một lúc sau, anh ta mới khó khăn lên tiếng, giọng khàn khàn:

“Anh… anh chỉ là… cảm thấy… cả đời này chỉ yêu mình em… thì hơi thiệt…”

Nghe xong, tôi sững lại một giây, rồi bật cười thành tiếng — cười đến chua chát.

Thì ra lý do anh ta phản bội tôi… chỉ vì thấy “thiệt”.

Tôi từng nghĩ, tìm được người yêu đầu và cùng người đó đi hết cuộc đời là món quà kỳ diệu nhất ông trời ban cho.

Ai ngờ trong mắt anh ta, đó lại là một “sự thua thiệt”.

Cơn đau ở bụng dữ dội hơn, mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm trán, tôi chẳng buồn nhìn anh ta thêm một cái.

Lục Minh Huy vẫn tiếp tục cầu xin như phát điên:

“Vợ ơi, anh biết sai rồi! Em muốn đánh muốn mắng anh sao cũng được, nhưng đừng ly hôn mà!”

“Ban đầu anh chỉ là nhất thời hồ đồ… chỉ muốn chơi bời một chút… nhưng không hiểu sao lại…”

“Đủ rồi!”

Tôi không muốn nghe thêm một chữ nào từ miệng anh ta nữa. Chỉ cần nghe thấy tiếng anh ta, tôi đã thấy buồn nôn.

Đúng lúc đó, cửa phòng bệnh bị đẩy mạnh.

Trợ lý và luật sư của tôi thở hổn hển lao vào.

Tôi hít sâu một hơi, vịn tay trợ lý ngồi dậy khỏi giường, giọng lạnh đến mức khiến người ta phát run:

“Hợp đồng ly hôn, luật sư Trương sẽ làm việc trực tiếp với anh. Lục Minh Huy, đến đây là hết, tôi không muốn gặp lại anh nữa.”

Dứt lời, tôi rời khỏi giường dưới sự dìu đỡ của trợ lý, đi về phía cửa phòng.

“Không! Chúng ta không thể ly hôn!”

Lục Minh Huy vẫn chưa chịu buông tha, nhưng khi anh ta lao về phía tôi thì bất ngờ bị Lý Thu chặn lại.

Trong lúc giằng co, Lý Thu bị hất mạnh sang một bên.

“Cẩn thận!”

Ngay sau đó, cả người cô ta đập vào lưng tôi, khiến tôi trượt ngã xuống đất.

Một cơn đau nhói xuyên qua bụng dưới, chất lỏng ấm nóng tràn xuống theo mặt trong đùi.

Mẹ chồng là người phản ứng đầu tiên, hét lên thất thanh:

“Không ổn rồi! Mau gọi bác sĩ! Con bé sắp sinh non rồi!!”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)