Chương 17 - Kết Thúc và Bắt Đầu Mới - Chiếc Lồng Gai
17.
Ngày Vũ Mạn cùng Lục Minh bị xét xử, tôi đã đến xem.
Tôi gặp mặt Vũ Mạn lần cuối cùng.
Tôi cầm tờ giấy thông báo trúng tuyển không một chút hư hao hướng về phía cô ta giơ lên.
Tôi thiện tâm nói cho cô ta, tờ giấy trúng tuyển trước kia cô ta xé bỏ là do tôi cố ý tìm người làm giả.
Lúc trước khi cô ta cướp đi tờ giấy trúng tuyển, tôi làm đủ loại phản ứng, chẳng qua là vì diễn trò cho cô ta xem.
Nói xong, tôi không để ý ánh mắt điên cuồng của cô ta, quay đầu liền bước đi thẳng.
--------
Bùi Triển đi theo tôi cùng đến nghĩa trang.
Tôi mang theo mấy bó hoa tươi cho mẹ tôi, Lâm Linh và bà cô ấy.
Tôi mệt mỏi thả lỏng người, đứng ở khoảng trống trước bia mộ.
“ Mẹ, mẹ biết không, công ty Lục Minh phá sản, ông ta cũng đã bị giam trong tù, ông ta cũng đã điên rồi.”
“ Mẹ, khi đấy con hay nói cùng mẹ, con sẽ khiến cho Lục Minh phải trả giá thật nhiều.’
“Mẹ xem, con mặc dù cũng là con gái Lục Minh, trong người có một nữa dòng máu của ông ta, nhưng con một chút cũng không không giống ông ta, con đã làm được điều con hứa.”
“ Còn có Lâm Linh….” Tôi giơ tờ giấy trúng tuyển lên trước bia mộ Lâm Linh.
“ Bạn nhìn đi, mình đã thi đậu Bắc Đại….Về sau, mình sẽ thay cậu nhìn xem trường đại học nhất nhì nước là dáng vẻ gì.”
“ Những kẻ bắt nạt chúng ta, cũng đã nhận hình phạt thích đáng.”
“ Bạn có thể yên nghỉ được rồi….”
Sau khi nói xong, tôi cùng Bùi Triển rời khỏi khu nghĩa trang.
Chúng tôi đến đồn công an trước giờ tan sở, tôi muốn một lần nữa thay đổi họ tên.
Tôi từ Lục Tri Diên, đổi thành Bùi Lam.
Tôi vốn chính muốn đổi thành Bùi Minh, nhưng Bùi Triển nói không dễ nghe, nên muốn tôi đổi thành Bùi Lam.
Tôi thấy cũng được, nên cuối cùng đổi theo ý cậu ấy.
Cậu ấy vỗ vỗ đầu tôi.
“ Cậu dẫn con đi uống vài chén, chúc mừng con chuẩn bị bước vào một cuộc sống mới.”
Hoàn.
Ngày Vũ Mạn cùng Lục Minh bị xét xử, tôi đã đến xem.
Tôi gặp mặt Vũ Mạn lần cuối cùng.
Tôi cầm tờ giấy thông báo trúng tuyển không một chút hư hao hướng về phía cô ta giơ lên.
Tôi thiện tâm nói cho cô ta, tờ giấy trúng tuyển trước kia cô ta xé bỏ là do tôi cố ý tìm người làm giả.
Lúc trước khi cô ta cướp đi tờ giấy trúng tuyển, tôi làm đủ loại phản ứng, chẳng qua là vì diễn trò cho cô ta xem.
Nói xong, tôi không để ý ánh mắt điên cuồng của cô ta, quay đầu liền bước đi thẳng.
--------
Bùi Triển đi theo tôi cùng đến nghĩa trang.
Tôi mang theo mấy bó hoa tươi cho mẹ tôi, Lâm Linh và bà cô ấy.
Tôi mệt mỏi thả lỏng người, đứng ở khoảng trống trước bia mộ.
“ Mẹ, mẹ biết không, công ty Lục Minh phá sản, ông ta cũng đã bị giam trong tù, ông ta cũng đã điên rồi.”
“ Mẹ, khi đấy con hay nói cùng mẹ, con sẽ khiến cho Lục Minh phải trả giá thật nhiều.’
“Mẹ xem, con mặc dù cũng là con gái Lục Minh, trong người có một nữa dòng máu của ông ta, nhưng con một chút cũng không không giống ông ta, con đã làm được điều con hứa.”
“ Còn có Lâm Linh….” Tôi giơ tờ giấy trúng tuyển lên trước bia mộ Lâm Linh.
“ Bạn nhìn đi, mình đã thi đậu Bắc Đại….Về sau, mình sẽ thay cậu nhìn xem trường đại học nhất nhì nước là dáng vẻ gì.”
“ Những kẻ bắt nạt chúng ta, cũng đã nhận hình phạt thích đáng.”
“ Bạn có thể yên nghỉ được rồi….”
Sau khi nói xong, tôi cùng Bùi Triển rời khỏi khu nghĩa trang.
Chúng tôi đến đồn công an trước giờ tan sở, tôi muốn một lần nữa thay đổi họ tên.
Tôi từ Lục Tri Diên, đổi thành Bùi Lam.
Tôi vốn chính muốn đổi thành Bùi Minh, nhưng Bùi Triển nói không dễ nghe, nên muốn tôi đổi thành Bùi Lam.
Tôi thấy cũng được, nên cuối cùng đổi theo ý cậu ấy.
Cậu ấy vỗ vỗ đầu tôi.
“ Cậu dẫn con đi uống vài chén, chúc mừng con chuẩn bị bước vào một cuộc sống mới.”
Hoàn.