Chương 9 - Chia Tay Nam Thần
16
Bài viết được rất nhiều người chia sẻ.
Trần Lục cũng đăng lại.
Caption: Hãy cho công lý chút thời gian, nó có thể muộn nhưng nó sẽ đến.
Làn sóng dư luận đã hoàn toàn đảo ngược.
Người chỉ trích tôi bằng lời nói cũng nhân danh công lý mà mắng con trai ông lão.
Kiều Thừa từ trong bếp đi ra, đặt đồ ăn trên tay xuống, ép tôi hôn anh ấy.
“Anh có đẹp trai không?”
Tôi c ắ n nhẹ vào cằm anh ấy, không mạnh, cơ thể hơi run rẩy.
“Rất đẹp trai.”
Kiều Thừa vui mừng.
“Chị ơi, em thật ghen tị với chị, bạn trai của chị thật tuyệt vời ~”
Cái người này…
Vẫn luôn không đứng đắn.
Lời này nói hơi sớm.
Suy cho cùng, lời cầu hôn đêm đó của anh khá nghiêm túc.
Trên tòa nhà cao tầng, có thể nhìn toàn cảnh thành phố.
Ngẩng đầu lên, trăng treo cao, tựa hồ có thể chạm tới.
Kiều Thừa nói anh phải đi vệ sinh, khi quay lại anh cầm theo bó hoa.
Phía sau tôi là những người bạn thân quen của tôi.
Màn hình lớn chiếu từng khoảnh khắc giữa anh và tôi.
Tôi đang suy nghĩ.
Anh ấy có phải thấy tôi bị công kích trên mạng không khóc không.
Vì vậy, làm điều này khiến tôi khóc một trận thảm hại.
Kiều Thừa quỳ một chân xuống, đôi mắt lấp lánh.
“Khương Khương.”
“Đây là một chiếc nhẫn thần kỳ.”
"Đeo nó vào, em sẽ có được may mắn suốt đời.”
Anh cũng hoảng sợ, tay run run.
Gió chiều thổi bay đi lo âu, mang lại niềm vui.
Tôi đưa tay ra, yêu cầu anh đeo chiếc nhẫn cho tôi.
“A Thừa, anh còn hấp dẫn hơn cả 'may mắn'.”
Mặt trăng đã được tôi hái xuống, giữ lại bên cạnh tôi.
Nửa năm sau, vào đêm trước phiên tòa.
Đêm đã khuya, gió mát.
Tôi và Kiều Thừa ngồi ở ban công, đắp chăn nói chuyện.
Kiều Thừa kể cho tôi nghe vài câu chuyện cười.
Thấy tôi không cười, nhéo mặt tôi.
“Đừng lo lắng quá, nào, cười một cái đi.”
Tôi lạnh lùng liếc nhìn anh.
Kiều Thừa trở nên hào hứng.
“Ồ, cô Khương, có phải tôi phục vụ không tốt ở đâu không?”
"Cô Khương, trừ tôi ra cô không tìm được ai giỏi hơn tôi đâu.”
Đúng vậy, sau khi kết hôn, anh ấy vẫn hư hỏng như vậy.
Hư hỏng đến không có giới hạn.
Cực kỳ gợi cảm.
Anh ấy vẫn đang làm trò, tôi quay đầu lại cười trộm.
Khi anh ấy định bế tôi lên và ném tôi trở lại phòng.
Tôi ngăn anh lại với vẻ mặt nghiêm túc.
"Hôm nay em đến bệnh viện.”
Kiều Thừa dừng lại, tay cầm tay tôi run lên.
“Bệnh gì vậy? Có nghiêm trọng không?”
Tôi đã nghĩ về nó.
“ Nghiêm trọng.”
Đôi mắt của Kiều Thừa lập tức đỏ hoe.
"Nghiêm túc mà nói, em cũng là bà Kiều.”
“Bất kể bệnh gì cũng sẽ được chôn trong mộ tổ tiên của gia đình anh.”
Tôi mỉm cười.
“A Thừa, em có thai rồi.”
Ngay cả các bác sĩ cũng nói vậy.
Rõ ràng là khó khăn nhưng xin chúc mừng, tôi thực sự đang mang thai.
Vẻ mặt Kiều Thừa liên tục thay đổi.
Cuối cùng tay anh đặt lên bụng và kêu lên.
“Chúa ơi, tôi đã tạo ra một kỳ tích y học à?”
Tôi đã đ ấ m anh một cái.
Hai người vừa cười vừa khóc.
Vụ kiện đã thắng.
Ngày hôm sau, con trai ông lão tới công ty Kiều Thừa.
Tình cờ tôi đang đợi anh ấy tan sở ở tầng dưới.
Hắn ta cố tình ăn mặc rách rưới, sau lưng là vài người cầm máy quay.
Khi nhìn thấy tôi, hắn lập tức quỳ xuống và bật khóc.
“Lúc đầu tôi đã hiểu lầm cô, cô có thể bỏ qua phản tố được không?”
"Tôi chỉ là nông dân, mỗi năm chẳng kiếm được bao nhiêu tiền.”
“Tôi thực sự không đủ khả năng chi trả mức bồi thường cao như vậy.”
"Xin cô hãy rộng lượng, cho tôi một con đường sống.”
"Nếu không, tôi thực sự không còn lựa chọn nào khác ngoài cái chec “
Càng ngày càng có nhiều người tụ tập xung quanh, thì thầm.
Tôi mỉm cười.
“ Không.”
Khi tôi ép phải thất nghiệp, từ bỏ công việc yêu thích của mình và chọn live stream, trên mạng đầy rẫy những người mắng mỏ tôi.
Chắc chắn hắn ta cũng không có ý định tha cho tôi.
Kiều Thừa luôn nói với tôi rằng khi tôi do dự, sẽ luôn có anh ở bên.
Vì vậy, thậm chí ngày mai tôi có thể lại gặp rắc rối vì hành động của hắn ta.
Tôi vẫn từ chối hắn ta, trước vô số ánh mắt xung quanh.
"Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.”
"Tôi muốn thủy triều chuyển hướng, chuyển đến cái chec luôn.”
Nói xong hai câu này, thanh âm Kiều Thừa từ phía sau truyền đến.
“Trời ơi, cô gái nhà nào tuyệt vời thế?”
Tôi quay lại nhìn anh, anh cười.
“Trời ơi, đó là vợ tôi, haha.”
Kiều Thừa kéo tôi ra khỏi đám đông, nhéo mặt tôi trong xe.
“ Trắng trẻo, mập mạp, gan dạ.”
"Cuối cùng tôi đã nuôi dạy được kẻ hèn nhát Khương Khương.”
Ừm, nuôi dạy rất tốt.
Tôi không còn là Khương Khương hèn nhát chỉ biết nuốt cơn giận nữa.