Chương 2 - Chị Gái Của Tôi Là Ai
“Các người nói cái gì? Em biết rõ mà, tài khoản chính của chị thật sự bị khoá tiêu dùng rồi đó!”
Tôi bực đến mức bấm bàn phím phát hoả, nhưng Tử Phong vẫn cười lăn lộn trước ống kính:
“‘Trâu Ngựa Cày Cuốc’—”
“Chị nhìn cái tên tài khoản của chị đi, đi cày kiếm tiền vất vả lắm đúng không?”
“Vậy thì đừng vào livestream của em giả làm phú bà nữa nha, ngoan.”
Phòng chat lập tức tràn ngập một chuỗi “hahahaha”.
Tôi tức đến run tay, định phản pháo thì livestream bất ngờ bị ba món quà Gia niên Hoa chiếm sóng.
Người dùng cấp 49 “Minh Nguyệt Thanh Phong” vừa vào phòng.
Tử Phong – người vừa mới còn đang đảo mắt khinh bỉ – trong một giây chuyển sang dáng vẻ dịu dàng đầy tình cảm, cúi người 90 độ trước ống kính!
“Chào mừng chị gái tốt của em – chị Tinh Nguyệt!”
“Chị làm gì mà lại tiêu xài thế này! Lại còn tặng mưa Hoa Tử cho em nữa!”
“Vậy để em nhảy điệu mới cho chị xem ngay!”
Tôi sững sờ, tưởng mình nghe nhầm.
Chị Tinh Nguyệt?
Tài khoản cấp 85 max cấp tên “Nữ Thần Tinh Nguyệt” mới là tôi mà! Từ bao giờ lại xuất hiện thêm một chị Tinh Nguyệt khác?
“Gì cơ?! Em không nhận ra chị nữa sao?!”
Tôi vừa gõ xong câu đó thì thấy “Minh Nguyệt Thanh Phong” để lại một dòng chữ trên màn hình:
“Chỉ là vài cái Hoa Tử thôi mà, lần sau sẽ dùng tài khoản lớn hơn tặng tiếp cho em nhé~”
Tôi còn chưa kịp phản ứng, Tử Phong đã vội vàng cúi đầu gõ vài chữ vào điện thoại, một giây sau, tôi bị admin đá thẳng ra khỏi phòng livestream.
Vài phút sau, tôi nhận được tin nhắn riêng từ Tử Phong:
“Muốn tiếp tục xem livestream của em thì tặng thêm quà đi, hoặc chuyển riêng cho em năm ngàn.”
“Nếu không thì sau này đừng mơ vào livestream của em mà giả vờ làm phú bà nữa, cô Trâu Ngựa.”
2
Nhìn Tử Phong điêu luyện mở miệng xin quà như vậy, đầu tôi thoáng chốc trống rỗng.
Mấy tháng trước, tôi tình cờ vào phòng livestream của cậu ta, lúc ấy chỉ có vỏn vẹn năm người đang xem, vậy mà cậu ta vẫn nghiêm túc nhảy từng động tác, cố gắng hoàn thành thật tốt.
Cậu ta cũng rất khiêm tốn và lễ phép, với mỗi người tặng quà đều cúi đầu cảm ơn chân thành.
Chính vì thế, tôi mới quyết tâm nâng đỡ cậu ta, đưa một chàng trai nỗ lực và chân thành bước thẳng lên hàng top đầu vũ công của nền tảng.
Nhưng bây giờ, lời nói và hành động của cậu ta lại khiến tôi cảm thấy xa lạ và khó tin đến vậy.
“Tôi đã nói rồi, tài khoản bị giới hạn, tôi không thể tặng quà. Lẽ nào livestream của cậu bắt buộc phải có quà mới được xem sao?”
Tôi quyết định thử một phen.
Vài phút sau, tôi nhận được tin nhắn phản hồi của cậu ta:
“Vậy thế này đi, chị vào livestream của em đóng một màn kịch, chỉ cần khiến chị đại kia bỏ tiền ra, thì em sẽ cho chị tiếp tục xem.”
“Đúng lúc mấy hôm nay cái bà Tinh Nguyệt đó mượn cớ bị hạn mức, không chịu giúp em đánh giải công hội, chỉ tặng có mấy cái Gia niên Hoa lấp liếm cho xong. Mẹ kiếp, không biết có phải sang phòng livestream khác làm đại gia rồi không nữa! Phải chọc bà ta mới được.”
Tôi tức đến bật cười, thấy ba tháng vừa qua mình dốc lòng dốc sức giúp cậu ta đúng là nực cười đến thảm hại.
Cậu ta chẳng những không giống như tôi tưởng là một người chân thành, mà thực chất chỉ là một con chó ăn cháo đá bát!
Tôi đã có thể đưa cậu ta lên thần đài, thì cũng có thể đá cậu ta xuống địa ngục nhẹ như búng tay.
Tôi bật cười lạnh, nhàn nhạt trả lời:
“Được thôi, để chị giúp em diễn, chờ mà xem kịch hay.”
Sau đó tôi gọi trợ lý:
“Giúp tôi xử lý việc ngân hàng, trước bảy giờ tối phải chuyển vào tài khoản tôi hai ngàn vạn tiền lưu động.”
Đúng 6 giờ 50, tài khoản chính “Nữ Thần Tinh Nguyệt” của tôi được thông báo gỡ khóa.
Vì chuẩn bị thi công hội, Tử Phong đã bắt đầu livestream để hâm nóng không khí, không ngừng tung ánh mắt đưa tình về phía “Minh Nguyệt Thanh Phong”:
“Chị Tinh Nguyệt, không sao đâu, dù mọi người có nói chị không còn ủng hộ Tử Phong nữa, nhưng chỉ cần chị đến xem em đánh giải là em đã vui lắm rồi.”
Nhìn vẻ mặt giả tạo của cậu ta, tôi lập tức đổi sang tài khoản chính.
Phòng livestream lập tức bùng nổ!