Chương 5 - Chạy Về Bên Anh

☁ Chạy Về Bên Anh (5/6)

☁ Tác giả: 吃甜不长肉

☁ Nguồn: Zhihu

☁ Edit: Nốt Nhạc Trắng Trong Mây

🎼☁🎼☁🎼☁🎼☁🎼☁🎼☁🎼☁

10.

Không chỉ là phần bình luận của tôi và Tần Chinh bị n/áo lo/ạn.

Còn có vẻ mặt của Từ Diệc Phàm và người đại diện.

Từ Diệc Phàm là chú ý đến trang cá nhân của tôi.

Lúc đó, bộ phận vận hành của bọn họ hẳn là vừa mới đem tin tức Từ Diệc Phàm muốn đóng phim eSport ra ngoài.

Vì biểu hiện thành tâm của mình, bọn họ còn đặc biệt ưu ái ý tôi, đặc biệt biên kịch, cũng đặc biệt chú ý nguyên mẫu Tần Chinh.

Kết quả là tôi đã bị một blog nào đó mà tôi đăng một cái t/át vào mặt

Cái gì mà gặp nhau trên đỉnh cao chứ?

Người tôi thật sự muốn gặp trên đỉnh cao, là nguyên mẫu nhân vật mà Từ Diệc Phàm hiện tại hao tổn tâm sức cũng muốn nhận vai.

“Chúc Niên, cô có ý gì? "Từ Diệc Phàm đen mặt, bắt đầu chất vấn.

“Ý này nè." Tôi nở nụ cười," Không phải tôi nói cho anh biết tôi có bạn trai rồi sao? Tôi có nói tôi sẽ phối hợp quảng bá sao? Từ Diệc Phàm, anh và người đại diện của anh vội vàng bị đá/nh vào mặt, cũng đừng trách tôi đem mặt của anh đánh kêu 'bốp bốp'.”

Nếu như không phải hắn bị c/oi th/ường, tôi thật đúng là sẽ không lập tức cùng Tần Chinh công khai.

Đạo diễn đang ôm ghế "Hu hu hu".

Tuy rằng cũng không biết hắn có cái gì tốt "Hu hu hu" – Từ Diệc Phàm, Tần Chinh liên tục ná/o lo/ạn như vậy, không biết có thể mang đến cho hắn bao nhiêu lưu lượng.

Không tốt hơn CP giả?

Đúng lúc này, tin nhắn của quản lý gửi tới.

Tôi bỏ qua một đống tin tức hỏi rốt cục tình huống của tôi và Tần Chinh rốt cuộc là gì, trực tiếp mở giao diện trò chuyện của quản lý.

Sau khi xem xong, nhịn không được bật cười.

“Đạo diễn, quản lý bảo tôi thông báo cho anh một tiếng." Tôi đưa di động cho đạo diễn, "Tôi muốn rời khỏi chương trình.”

Quản lý của chúng tôi vẫn cứng rắn.

Ngay từ lúc anh ta nhìn thấy Từ Diệc Phàm trên truyền hình trực tiếp, cũng đã bắt đầu cùng bên liên minh trao đổi vấn đề hợp tác.

Đạo diễn kết nối điện thoại với quản lý.

Cho dù không mở loa, ta vẫn nghe được thanh âm tứ/c gi/ận đè nén bên kia của quản lý.

“Đạo diễn Lỗ, tuyển thủ của chúng tôi đưa qua là phối hợp với các anh tuyên truyền, không phải để các anh qu/ấy r/ầy.”

Lỗ đạo diễn không nói gì. Bởi vì hắn quả thật đã không còn gì để nói.

Cho dù fan của Từ Diệc Phàm nói tới nói lui, nói Từ Diệc Phàm là nhìn thấy cố nhân vui mừng vô cùng, nói Từ Diệc Phàm bất quá chỉ là một đứa trẻ, nói có thể bị Từ Diệc Phàm đ/á đ/ít, là phúc phận kiếp trước tu được......

Nhưng qu/ấy r/ối là q/uấy r/ối.

Lúc tôi rời khỏi tổ tiết mục, Từ Diệc Phàm lại một lần nữa ngăn cản tôi.

“Sao vậy? "Tôi khoanh tay nhướng mày, "Còn muốn ban ơn cho tôi một lần?

Tôi nhớ rất rõ, trên mạng nói Từ Diệc Phàm có thể ra mặt ngăn cản tôi như thế nào, là ban ơn đối với tôi.

Từ Diệc Phàm mím môi.

Nhưng cuối cùng vẫn lui về phía sau một bước.

Lúc tôi đi ra ngoài, vẫn nhịn không được gọi tôi lại: "Chúc Niên, tôi nói lần này anh tham gia chương trình giải trí, thật sự là tới tìm em, em có tin hay không?

"Nếu không, với vị trí của tôi bây giờ, em nghĩ sao anh phải tham gia chương trình như vậy?"

"Nếu không, bất kỳ bộ phim nào cũng có thể đẩy lưu lượng của anh lên, anh vì cái gì phải tham gia một bộ phim về eSport?"

"Trước kia anh không thích eSport, nhưng anh thích em."

“Chúc Niên, anh hối hận rồi.”

Tôi dừng một chút.

Tôi biết, trước đây Từ Diệc Phàm rất ngây thơ.

Hắn là loại nam sinh càng thích ai, càng muốn trêu chọc để người ta chú ý. Chẳng qua, hắn điềm đạm nho nhã hơn một chút, cho nên cũng không làm ra chuyện g/hê tở/m như túm bím tóc tiểu cô nương, vén váy tiểu cô nương. Nhưng thời niên thiếu, hắn cũng sẽ nhiều lần chọc tôi tứ/c gi/ận để chứng minh tình yêu của tôi đối với hắn, thu hút sự chú ý của tôi.

Ví dụ như hắn lăng xê với các nữ minh tinh khác, ví dụ như sau khi lăng xê xong, còn cố ý gọi điện thoại cho tôi: "Chúc Niên, sao em còn không rời khỏi giới eSport sánh bước cùng anh? Em còn như vậy, anh thật sự sẽ đi thích người khác nha.”

Thật ra tôi không nên đổ hết trách nhiệm lên người Từ Diệc Phàm.

Nhưng không thể không nói, một thời gian đó, hắn quả thật làm cho tôi lo được lo mất, vô cùng t/ra t/ấn.

Cho nên, tôi mới kiên quyết nói chia tay với hắn như vậy.

Tôi cho rằng hai năm qua, Từ Diệc Phàm ít nhiều sẽ có chút tiến bộ.

Nhưng thật không ngờ, hắn vẫn ngây thơ như thế.

Cho nên, tôi dừng lại, nhịn không được hỏi hắn: "Tình yêu của anh chính là như vậy sao?”

“Ở trước công chúng, công khai nhìn người khác quẫ/n bá/ch, lại dùng dư luận é/p người khác ph/ục t/ùng?”

"Đến lúc đó, danh tiếng được, sự nghiệp được, tình yêu cũng được?"

“Tâm ý của anh, thật đúng là không đáng một đồng.”

Sao tôi không đoán được cơ chứ? Fan của Từ Diệc Phàm đúng thật là nhiều, nhưng phần lớn các fan girl đều coi anh là chồng, là đối tượng trong mộng.

Sao có thể dễ dàng tiếp nhận Từ Diệc Phàm có người mình thích, còn vì người mình thích mà theo đuổi tới chương trình giải trí?

Mà hiện tại, phần lớn tin tức tìm kiếm đều là tin tức hy vọng tôi và Từ Diệc Phàm ở bên nhau, ai ở trong đó mấu chốt của vấn đề, rất rõ ràng.

Nếu như bây giờ tôi vẫn là cô gái nhỏ lúc trước mới vào nghề eSport, chưa từng trải qua hoa tươi gấm vóc, cũng chưa từng trải qua lời nói cay nghiệt của các đại ca đại tỷ nó/ng nả/y.

Chỉ sợ đã sớm không biết làm sao, chủ động tìm kiếm sự hợp tác giữa Từ Diệc Phàm và người đại diện của hắn...

Nhưng bọn họ nghĩ sai rồi.

Ai cũng đang trưởng thành, chỉ có Từ Diệc Phàm, ôm chút khôn vặt này của hắn không chịu lớn lên, dương dương tự đắc.

Từ Diệc Phàm, điểm thích này của anh không đáng tiền, cũng đừng làm tôi gh/ê tở/m.

11.

Tôi không quay lại khách sạn.

Mà nhờ lễ tân khách sạn giúp tôi thu dọn hành lý, trực tiếp đưa đến sân bay.

Tôi đã đặt vé máy bay sớm nhất.

Không thể chờ đợi được muốn trở lại thành phố kia, nhìn thấy người ngang ngược kiêu ngạo, đại chiến fan CP kia.

Trên đường đến sân bay, tôi không ngừng cập nhật tin tức hotsearch.

Sau khi công ty Từ Diệc Phàm không cố ý dẫn dắt dư luận nữa, càng nhiều từ xuất hiện trên trang chủ:

# Chúc Niên, có thể có tài đức gì #

# T/ẩy ch/ay người phụ nữ của Từ Diệc Phàm #

# Từ Diệc Phàm, s/ập đ/ổ hình tượng #

Mọi người xem, tôi nói không sai, nổi tiếng vốn là một con dao hai lưỡi.

Bọn Từ Diệc Phàm tự nhận là có thể dẫn dắt dư luận. Hoặc là bọn họ quá mức tự tin, cho rằng chỉ cần hắn hơi lấy lòng, tôi sẽ vẫy đuôi tiến lên, hòa hảo tiếp nhận hắn.

Nếu tôi làm lành với hắn ta, thì đây cũng không mất là một kịch bản "gương v/ỡ lại lành". Điểm chú ý của cư dân mạng tự nhiên sẽ bị bọn họ dẫn đường tới tấp.

Đáng tiếc. Khi tôi thờ ơ với các hành động của hắn ta, cư dân mạng kịp phản ứng sẽ nhìn ra anh ta cố ý lăng xê, ngây thơ, hào nhoáng của hắn ta......

Tiếp theo, sẽ có cư dân mạng khai thác.

Đào bới danh thanh mai trúc mã của chúng tôi rốt cuộc từ đâu mà đến, đào quá khứ của tôi và hắn.

Con người không bị đào bới.

Cư dân mạng sẽ bới móc đến thời điểm mấu chốt là lúc tôi thi đấu, hắn ta đang cùng người khác lăng xê scandal.

Cũng sẽ bới đến khi hắn vừa mới debut, đứng ở trên sân khấu thổ lộ với đông đảo fan hâm mộ, nói hắn chỉ biết yêu bọn họ, tôi làm sao đứng ở dưới sân khấu, quơ gậy lightstick...

Cho nên, tôi thật không ngờ, các đại ca đại ngày xưa nóng nảy cạnh tranh, hôm nay lại ôn nhu như vậy.

Tôi đã gửi đi thanh minh tình yêu với Tần Chinh lâu như vậy, cũng không nhận được bao nhiêu tin nhắn riêng chửi rủa.

Nhiều hơn là để lại lời nhắn dưới blog đó.

[Hóa ra tâm trạng bất ổn của cô lúc đó là do thứ ch*t tiệt này! Về việc có phải như vậy không? Không nên ng/u ng/ốc như vậy nữa!]

Nhất thời không biết là ch/ửi rủ/a hay là quan tâm.

[Yêu thương, tôi thất tình còn nằm trong chăn khóc ba ngày ba đêm đó. Chi Nam tỷ tỷ còn có thể lên sân khấu thi đấu, năng lực nghiệp vụ thật chuyên nghiệp.]

Được rồi, đây là khen ngợi thuần túy.

[Lần này không m/ắng cô nữa. Nhưng sau này đừng cho tôi ăn cẩu lương!]

Đây là một bé đáng yêu mạnh miệng nhưng mềm lòng.

[Không phải, có thể đừng tập trung vào bạn trai cũ của cô ấy được không? Cô ấy cùng Chinh Thần ở bên nhau! Lão công cùng thê tử của ta trong giới eSport đều mất rồi, hu hu hu...]

Đây là Hoa Tâm Phấn.

[Biến đi! Nếu cô không giành được quán quân trong cuộc thi mùa thu, thì không xứng ở bên Chinh Thần!]

[Hôm nay trìu mến, trước không m/ắng cô. Nhưng lần sau phát huy không tốt, ta sẽ mắ/ng th/ê thả/m hơn!]

Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng có mấy bình luận ch/ửi rủ/a, nhưng đại bộ phận đều bị người khác mắ/ng lại.

Đây là lần đầu tiên tôi cảm giác được các đại ca đại tỷ n/óng n/ảy ấm áp như thế.

[Ta là fan Chinh Thần, hi vọng cô biết, ta không phải đang bảo vệ cô. Chờ chúng ta mắn/g giới giải trí trở về, lại đến tìm cô tính sổ.]

Thấy vậy tôi cười ra tiếng.

Lúc rời khỏi khu bình luận, liền thấy Tần Chinh không biết từ lúc nào đã like một cái.

Hiện tại anh rất chăm chỉ hoạt động.

Không chỉ rảnh rỗi đến chỗ tôi like, còn rảnh rỗi chia sẻ tin tức của fan Từ Diệc Phàm.

Chia sẻ chính là cái kia [Anh nghĩ anh là ai? Anh ta so với đỉnh lưu còn ngầu hơn?]

Mà nội dung trả lời của anh là: [Ngành nghề khác nhau, không thể so sánh.]

[Nhưng tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi tên là Tần Chinh, là tuyển thủ chuyên nghiệp của game 《 Hoang Dã Anh Hùng 》, cách đây không lâu, tôi cùng chiến đội lấy được quán quân thế giới.]

[Nhưng những thứ này đều là hư danh. Hôm nay tôi muốn giới thiệu lại thân phận của mình: ngay sau khi nhận được chiếc cúp kia, hậu trường của sân thi đấu, tôi và Chi Nam, cũng chính là Chúc Niên thổ lộ thành công, vinh dự trở thành bạn trai của Nam Thần.]

Giống như một con công xòe đuôi.

Rất khó tưởng tượng, đây là Chinh Thần nổi tiếng lạnh lùng cao ngạo.

Khu bình luận của anh, fan CP cũng gần như vô hình, chỉ còn lại các anh chị em đang cuồng vũ.

Cũng khó trách, đều là thủy quân đoàn đội Từ Diệc Phàm chiêu mộ.

Thời điểm mấu chốt có thể nhìn thấy mới là lạ.

Tần Chinh phát động một cuộc chiến thật sự là tích cực.

Tôi vừa đổi mới, liền thấy được đối phương lại gửi một cái blog mới.

Là một tấm ảnh bàn ăn bày ba món mặn một món canh.

[A, Nam Thần sao còn chưa trở về? Chẳng lẽ đêm nay để ta một mình trông phòng sao?]

Tiểu Phi vĩnh viễn là người tích cực ăn dưa: [Anh thật l/ẳng l/ơ nha.]

Sát Thần cũng ngay lập tức bình luận: 【Câu lạc bộ không thể làm gì hai người trong thời gian nghỉ giải lao, phải không? Lão tử sẽ không để cho hai người sống trong thế giới của hai người quá lâu đâu! Tôi cũng đã đặt vé rồi, tối nay tôi về phải mời anh đãi tôi một bữa tối!】

Máy bay hạ cánh, tôi vốn định trực tiếp về nhà.

Nhưng ở lối ra thấy được thanh niên cao lớn đứng ở nơi đó.

Anh giống như ngôi sao nào đó, bên cạnh có một vòng người tìm anh xin chữ ký.

Anh mỗi lần cúi đầu, lại muốn lập tức ngẩng lên, nhìn về hướng này một cái.

Fan hâm mộ nhìn những động tác này của anh, ngầm hiểu, cười vang rời đi.

Mà anh, khi nhìn thấy tôi đi ra, hai mắt trong nháy mắt chứa đầy hào quang.

“Niên Niên." Anh kêu.

(Còn tiếp)