Chương 8 - Căn Hộ Đen Trắng Và Bí Mật Đằng Sau
8
Dư luận trên mạng bùng nổ suốt một đêm.
Sáng hôm sau, hướng gió đã hoàn toàn thay đổi.
Triệu Xuân Phương chột dạ, vội xóa “bài văn nhỏ”, chưa đầy mười phút sau lại hủy luôn tài khoản.
Nhưng điều đó không thể trở thành cái cớ để bà ta trốn tránh. Tôi liên hệ với luật sư, bổ sung thêm một tội danh trong đơn kiện: xâm phạm danh dự.
Sau này, tôi nghe người khác kể lại, Triệu Xuân Phương và chồng bà ta cãi nhau kịch liệt, thậm chí còn đánh nhau ngay ngoài đường, bị cảnh sát tạm giam hơn mười ngày.
Ra tù chưa được bao lâu, họ liền phải trực tiếp đối mặt với phiên tòa.
Chỉ đến khi còng sắt lạnh ngắt khóa vào cổ tay, Triệu Xuân Phương mới thật sự biết thế nào là hối hận.
Tại tòa, bà ta vừa khóc vừa than, nước mắt nước mũi tèm lem:
“Tôi thật sự biết sai rồi! Vì con gái tôi, cô có thể tha cho tôi được không?
Cô nỡ để một đứa trẻ nhỏ tuổi mất mẹ từ sớm sao? Sao cô lại ác thế?
Tôi thật sự hối hận lắm rồi! Khả Tâm, chị đây lớn tuổi thế này, em bỏ qua cho chị đi! Xem như chị em mình đùa chút thôi, em đừng chấp nhặt, được không?”
Tôi khẽ lắc đầu:
“Không biết điều? Triệu Xuân Phương, chính chị dạy con mình thành ra thế nào, chẳng lẽ chị không rõ sao?”
Chỉ mới hai ngày trước, khi Triệu Xuân Phương và chồng bị tạm giam, con gái bà ta đã bị toàn thể phụ huynh trường tư nhân đồng loạt kiến nghị phản đối.
Hơn ba trăm chữ ký tay và đơn tố cáo tập thể khiến ai nghe cũng chấn động.
Triệu Xuân Phương hoàn toàn không biết rằng, chính con gái bà ta đã bị nuông chiều thành một đứa trẻ hư hỏng: bắt nạt bạn bè, cố ý xô đẩy, thậm chí lấy bật lửa đốt tóc bạn; cả ngày huênh hoang mẹ mình là lãnh đạo, ép bạn bè nghe lời; sau đó còn thường xuyên ngược đãi động vật trong trường.
Nhà trường bất lực, chỉ có thể giao bé cho Sở giáo dục xử lý.
Tại tòa, nghe tin này, Triệu Xuân Phương rũ liệt cả người, suýt ngã quỵ.
Tôi nhìn thẳng vào bà ta:
“Đợi chị ra tù, hy vọng con chị có thể được giáo dục đúng đắn, trở thành người có ích cho xã hội.”
Triệu Xuân Phương hoảng loạn nhìn tôi, ánh mắt trống rỗng tuyệt vọng.
Kết quả phán quyết đưa ra: tội xâm chiếm tài sản, cố ý gây thương tích, xâm phạm danh dự… cùng với hành vi ra tay tàn độc với Tang Tang, chú chó từng lập công hạng nhất, đều được cảnh sát và nhà họ Hứa đồng thời khởi tố.
Tổng hợp nhiều tội danh, Triệu Xuân Phương phải đối mặt với 12 năm tù giam.
Nghe xong kết quả, tôi xoay người rời khỏi nơi ấy.
Hứa Nghiễn Chu vẫn luôn ở bên. Khi tôi bước ra, anh đưa tôi đến bãi biển. Tang Tang vui vẻ tung tăng chạy trên cát.
Hoàng hôn buông xuống, khoảnh khắc ấy chính là hạnh phúc trọn vẹn nhất.
Mười mấy năm sau, tôi và Hứa Nghiễn Chu đã có một trai một gái, cuộc sống bình yên, êm đềm.
Tang Tang cũng đã qua đời vài năm trước, hưởng thọ 15 tuổi – tuổi thọ cao trong loài chó.
Ngày Tang Tang ra đi, tất cả những bệnh nhân từng được nó chữa lành, cùng cả đội cảnh sát đã đến dự lễ tiễn đưa. Nó rời đi trong yên bình, đến giây phút cuối cùng vẫn mỉm cười.
Về sau, nghe tin Triệu Xuân Phương ra tù, nhưng khi về đến nhà thì cảnh vật đổi thay, người xưa chẳng còn.
Sai lầm bà ta gây ra vì lòng đố kỵ năm ấy, giờ đã phải trả bằng cái giá thê thảm.
Đối diện với khoản bồi thường hơn ba trăm tám mươi vạn, chồng bà ta đã đơn phương ly hôn trong thời gian bà ta ngồi tù.
Để trả nợ, ông ta phải bán sạch tài sản trong nhà. Căn hộ bị ngân hàng thu hồi, xe hơi đem đấu giá, tiền tiết kiệm cũng tiêu hết. Nhưng dẫu vậy vẫn chẳng bù nổi, cuối cùng đành bỏ cuộc, dứt khoát ly dị.
Thế là, khi Triệu Xuân Phương còn trong tù, bà ta đã mang danh người thất tín.
Ra tù, người chồng từng tích cực nay biến thành kẻ ham cờ bạc, rượu chè; con gái cũng không còn thừa nhận người mẹ này.
Triệu Xuân Phương không dám tin, gần như phát điên.
Về sau, bà ta từng chặn tôi trước cổng công ty, muốn hãm hại, trút giận. Nhưng bị cha mẹ tôi và Hứa Nghiễn Chu phát hiện, liền thẳng tay đuổi khỏi thủ đô.
Từ đó, tôi đã quên mất trong đời từng có con người này.
Khi các con đã đến tuổi hiểu chuyện, tôi đưa chúng đi nhận nuôi một chú chó cảnh khuyển đã về hưu.
Nhìn thấy chúng cùng chó cưng nô đùa trên bãi cỏ trong biệt thự, tiếng cười giòn tan vang khắp nơi, lòng tôi ngập tràn hạnh phúc.
【Toàn văn hoàn】