Chương 9 - Buổi Tiệc Đính Hôn Đầy Đau Đớn

🔥 Mời bạn theo dõi page Đậu Xanh Rau Má để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tôi vừa bước vào xe, anh ta từ trong bóng tối lao ra, chặn ngay đầu xe.

Chỉ sau vài tuần ngắn ngủi, vẻ bóng bẩy ngày nào hoàn toàn biến mất — bộ vest nhăn nhúm, gương mặt xám xịt, chỉ có ánh mắt vẫn sáng quắc như kẻ điên, dán chặt vào tôi.

“Tri Tụ! Tri Tụ, nghe anh nói! Anh biết mình sai rồi, sai đến mức không thể tha thứ! Anh không cầu em lập tức bỏ qua anh chỉ xin em cho anh một cơ hội để chuộc lỗi!”

“Em xem đi, khi không có những người đó, không có những chuyện đó… anh vẫn là anh ngày xưa mà, chúng ta vẫn có thể quay lại như trước, bắt đầu lại từ đầu! Anh hứa lần này…”

Tôi cắt lời anh ta:

“Phó Thận Lễ. Giữa chúng ta, đã sớm kết thúc rồi.”

Anh ta kích động hét lớn, muốn tiến lại gần, nhưng bị vệ sĩ của tôi chắn lại.

“Chưa kết thúc! Anh biết em vẫn còn tình cảm với anh! Hôm đó em đứng trên lầu nhìn anh, anh biết hết!”

“Tri Tụ, bao nhiêu năm tình cảm của chúng ta, chẳng lẽ nói buông là buông sao?!”

“Là anh tham lam Anh vừa muốn có tình yêu của em, vừa không buông được sự mới lạ của Lâm Thiển Ý. Là lỗi của anh! Xin em tha thứ cho anh… chỉ lần này thôi! Được không?!”

“Anh không cần gì cả! Dù không còn là thiếu gia nhà họ Phó, anh cũng chỉ muốn ở bên em, nấu cơm, xách túi cho em, được không?!”

Tôi tựa đầu vào cửa kính, liếc mắt nhìn anh ta, khóe môi khẽ cong.

“Phó Thận Lễ, năm xưa là tôi thương hại anh mà chấp nhận anh, anh lại thật sự tưởng mình là nhân vật gì sao? Xách túi cho tôi? Anh xứng chắc?”

Lời anh ta từng nói trong nhà hàng, hôm nay tôi trả lại nguyên vẹn.

Anh ta như nghẹn lại, sắc mặt trắng bệch.

Tôi ngoắc tay:

“Lại đây.”

Anh ta lảo đảo bước tới.

Tôi không do dự, giơ tay, dồn hết sức tát thẳng vào mặt anh ta.

Cú tát khiến anh lệch cả đầu, gương mặt đờ đẫn.

Tôi không nhìn lại, đạp ga rời đi trong làn gió cuốn.

Lúc ấy anh ta mới hoàn hồn, chạy theo sau xe, giọng rống lên đầy tuyệt vọng:

“Tri Tụ! Lý Tri Tụ! Em không thể đối xử với anh như vậy! Chúng ta còn…”

Anh ta vừa chạy vừa hét, bất chấp tất cả.

Đúng lúc đó, một chiếc xe từ bên phải lao ra, tiếng phanh rít lên cùng tiếng va chạm nặng nề vang lên gần như đồng thời.

Từ kính chiếu hậu, tôi thấy bóng dáng ấy bị hất tung lên không.

Nhưng xe tôi không dừng lại.

Sau đó nghe nói, vụ tai nạn khiến Phó Thận Lễ giữ được mạng, nhưng phải cắt bỏ chân phải.

Anh ta suy sụp tinh thần, thường xuyên nói lảm nhảm với không khí, lặp đi lặp lại hai chữ “Tri Tụ”, lúc khóc rống, lúc nổi điên gào thét.

Nhà họ Phó, cũng vì thiếu gia nhà mình phát điên, chính thức tuyên bố phá sản.

Còn Lâm Thiển Ý, do gian lận học thuật, xâm phạm bản quyền và dính líu đến vấn đề tài chính với vị giáo sư cũ, bằng chứng đầy đủ — bị kết án và bỏ tù.

Chút tài năng và tham vọng hão huyền ngày xưa, cuối cùng hóa thành bong bóng sau song sắt nhà giam.

Nhưng tất cả, tôi đã chẳng còn bận tâm.

Tôi tái cơ cấu lại toàn bộ sản nghiệp mẹ để lại, bắt đầu mở rộng quy mô kinh doanh của công ty.

Tôi muốn để tất cả mọi người biết — nhà họ Lý, dưới sự dẫn dắt của tôi, Lý Tri Tụ,

đã chính thức trở lại.

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)