Chương 6 - Bí Mật Đằng Sau Nụ Hôn

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

6

Tối về nhà, bố mẹ tôi còn giật mình.

Vì họ biết hôm nay tôi dự định đi du lịch với Chu Hoa Sinh, vậy mà tối muộn tôi lại về với gương mặt đầy thương tích.

Bố tôi suýt nữa gọi cảnh sát.

Tôi kể lại toàn bộ chuyện hôm nay cho họ, cả chuyện ly hôn.

Mẹ tôi ôm tôi đầy xót xa, vừa mắng Chu Hoa Sinh là đồ khốn nạn.

Bố tôi thì lại thấy chia tay với Chu Hoa Sinh là điều tốt.

Ngay từ đầu ông đã không ưa anh ta, cho rằng ngoài mồm mép trơn tru và chút khôn vặt, thì anh ta chỉ ham chiếm lợi.

Mỗi lần nói chuyện với ông, ánh mắt anh ta cứ láo liên, trong miệng chẳng có câu nào là thật.

Nhưng khi đó tôi lại thích anh ta, một mực muốn lấy, bố tôi cũng hết cách, đành lập ba điều kiện với tôi: không được tiết lộ hoàn cảnh thật sự của gia đình cho anh ta biết. Đây cũng chính là quân bài tẩy của tôi.

Không ngờ, tấm bài tẩy này giờ lại trở thành chỗ dựa lớn nhất của tôi.

Nếu không, đối mặt với sự phản bội và tính toán của Chu Hoa Sinh, tôi thực sự khó lòng chống đỡ.

Tôi cứ nghĩ mình sẽ không buồn, vì mối quan hệ này vốn đã tệ đến mức không thể tệ hơn.

Dù trông như tôi đã gỡ lại được một bàn, nhưng việc bị người đàn ông mình yêu suốt năm năm phản bội vẫn khiến sự ấm ức và không cam lòng quẩn quanh trong lòng tôi.

Tối đó, nằm trên giường, tôi trằn trọc không ngủ được.

Tôi lôi ra những món quà Chu Hoa Sinh từng tặng tôi thời đi học, từng cái một ném hết vào thùng rác.

Thật nực cười, chỉ có tôi mới coi mấy món đồ rẻ tiền đó như báu vật, để rồi anh ta chỉ bằng một câu “em xem thường anh” là xóa sạch hết tình cảm mấy năm qua.

Kỳ nghỉ lễ 1/5 vốn định đi chơi để xả stress, ai ngờ lại biến thành màn bắt gian hoành tráng.

Tối hôm đó, sau khi bị quăng ra đường, Chu Hoa Sinh và Vu Nhiễm Nhiễm tự bắt taxi tới bệnh viện, giờ cả hai vẫn nằm đó.

Tôi cứ tưởng chuyện sẽ kết thúc ở đây, chỉ cần đưa người của nhà tôi từ công ty anh ta về, ngừng lén đưa dự án cho anh ta, rồi từ từ nhìn anh ta phá sản là được.

Không ngờ, Chu Hoa Sinh và Vu Nhiễm Nhiễm vốn không phải loại chịu yên phận.

Ngay tại bệnh viện, bọn họ mở livestream, trắng đen đảo lộn, công khai rêu rao câu chuyện ngoại tình của mình.

Vu Nhiễm Nhiễm: “Tôi và anh Hoa Sinh có lỗi, chúng tôi không kiềm chế được tình cảm. Khi anh ấy vẫn còn là chồng của chị Tống Nhân, chúng tôi đã ở bên nhau. Ở đây, tôi muốn nói xin lỗi chị Tống Nhân.”

Vừa nói xong, phòng livestream tràn ngập những bình luận chửi rủa, dòng chữ chửi bới chạy liên tục.

Vu Nhiễm Nhiễm nhếch môi, tiếp tục kể câu chuyện “tình yêu” của cô ta với Chu Hoa Sinh.

Chửi rủa thì vẫn chửi, nhưng cũng vì thế mà số người xem tăng lên hơn mười vạn.

Thấy lượt xem vừa đủ, Vu Nhiễm Nhiễm chuẩn bị kết thúc:

“Các bạn thân mến, muốn biết thêm chuyện giữa tôi và anh Hoa Sinh thì hãy nhớ theo dõi phòng livestream, ngày mai đúng giờ này chúng ta lại gặp!”

Tắt điện thoại, Chu Hoa Sinh sa sầm mặt, trừng mắt với cô ta:

“Đây là cái ‘ý hay’ mà em nói à? Em đang định tự hủy hoại danh tiếng của chúng ta sao? Em có thấy phòng livestream toàn người chửi không? Anh thật sự sợ ba mẹ anh tức đến mức đội mồ sống dậy đấy!”

Vu Nhiễm Nhiễm đắc ý nhìn dữ liệu hậu trường trên điện thoại:

“Hôm nay em tăng thẳng năm vạn người theo dõi, cứ chờ mà xem. Chính vì con mụ Tống Nhân đó, giờ trong trường ai cũng bàn tán chuyện của chúng ta, em còn bị nhà trường bắt buộc nghỉ học nữa. Món nợ này, em nhất định phải đòi lại!”

Bên này, tuy tôi biết Vu Nhiễm Nhiễm đang livestream, nhưng không rõ cô ta đang âm mưu chuyện gì.

Hôm đó, tôi đang ở văn phòng xử lý hồ sơ thì nhận được điện thoại của bảo vệ biệt thự.

Hóa ra Chu Hoa Sinh quay lại biệt thự, nhưng hôm đó tôi đã dặn bảo vệ là sau này anh ta đến thì không cho vào.

Không vào được, anh ta liền gây náo loạn ở phòng bảo vệ.

Bất đắc dĩ, bảo vệ đành gọi cho tôi.

Vừa thấy tôi, Chu Hoa Sinh lập tức lao tới quát lớn:

“Tống Nhân, dù sao chúng ta cũng là vợ chồng, dựa vào đâu mà em không cho anh vào nhà?”

Tôi khoát tay:

“Tôi sửa lại cho rõ, còn một tuần nữa, chúng ta mới chính thức ly hôn.”

Chu Hoa Sinh tức tối chỉnh lại quần áo:

“Dù ly hôn, hôm đó em chẳng phải đã nói sẽ tay trắng ra đi sao? Giờ lại định nuốt căn nhà của anh?”

Tôi thật sự bị sự ngu ngốc của anh ta làm cho cạn lời.

Đến nước này rồi, anh ta vẫn nghĩ mình là đại gia.

“Không phải anh em gì hết, câu này anh lừa mấy cô gái trẻ thì tự tin vào, chứ anh có bỏ ra xu nào mua căn nhà này không? Trên sổ đỏ có tên anh không?”

Chu Hoa Sinh sững người vài giây, rồi như nhớ ra điều gì:

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)