Chương 3 - Bí Mật Đằng Sau Ảnh Đại Diện

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tôi vẫn chưa từ bỏ, liền mở toàn bộ app mua sắm và đặt đồ ăn.

Cũng chẳng thấy điều gì bất thường.

Sao có thể như vậy?

Trong khoảnh khắc đó, tôi bắt đầu nghi ngờ bản thân.

Chẳng lẽ… thật sự là tôi hiểu lầm rồi sao?

Cái tài khoản 【Ngược Dòng】 đó… thật ra không phải anh ta?

Tiếng nước trong phòng tắm dần nhỏ lại.

Thời gian không còn nhiều, không thể suy nghĩ kỹ hơn.

Tôi vội đặt lại điện thoại về chỗ cũ, lùi ra phòng khách, ngồi lại vào ghế sofa như chưa có chuyện gì xảy ra.

04

Đêm đã khuya.

Bên cạnh là tiếng thở đều đều của Lý Gia Hào.

Tôi mở trừng mắt nhìn lên trần nhà, không hề buồn ngủ.

Trong đầu cứ lặp đi lặp lại việc tổng kết những biểu hiện gần đây của Lý Gia Hào.

Chúng tôi là mối tình đầu của nhau, vừa tốt nghiệp đại học là kết hôn ngay, đến giờ con gái Kiều Kiều đã 12 tuổi rồi.

Mười lăm năm.

Tròn mười lăm năm.

Chúng tôi luôn là cặp đôi mẫu mực trong mắt bạn bè, là hình mẫu tình yêu lý tưởng mà người ta ngưỡng mộ.

Các mối quan hệ của Lý Gia Hào rất sạch sẽ, ngoài công việc thì chỉ có tôi và con gái.

Hầu như không có bạn bè khác giới.

Mật khẩu điện thoại anh ta luôn là ngày sinh nhật của tôi.

Hình nền là ảnh chụp chung của tôi và Kiều Kiều.

Tôi biết cả mật khẩu thanh toán của anh.

Anh chưa bao giờ đề phòng tôi, và tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ phải kiểm tra anh.

Cho đến khi năm ngoái, anh được thăng chức làm giám đốc bộ phận marketing.

Tăng ca, xã giao trở thành chuyện thường ngày, công tác cũng nhiều hơn.

Nhưng mỗi lần đều báo trước cho tôi, còn chủ động gửi định vị và hình ảnh khách sạn nơi anh ở.

Thậm chí còn hay mua quà địa phương về cho Kiều Kiều.

Nếu không vì cái ảnh đại diện đó, tôi chưa bao giờ nghĩ đến hai chữ “ngoại tình” gắn với Lý Gia Hào.

Thế nhưng… trên đời này không có hai chữ “nếu như”.

Vết sẹo giống nhau.

Nước hoa giống nhau.

Địa chỉ IP của tài khoản cũng giống nhau.

Tôi thật sự không thể lừa mình dối người rằng tất cả chỉ là trùng hợp.

May mắn thay,

Trong công ty của Lý Gia Hào…

Vẫn còn người của tôi.

05

Sáng hôm sau, tôi nhắn tin cho Sở Thiến Thiến, hẹn cô ấy buổi trưa ăn cơm ở nhà hàng ngay dưới toà nhà công ty Lý Gia Hào.

Cô ấy lập tức đồng ý.

Sở Thiến Thiến là con gái của bạn thân Lý Gia Hào — Sở Đại Vĩ.

Hai gia đình chúng tôi rất thân, đến mức mua nhà cũng chọn chung một khu.

Sở Đại Vĩ tuy lớn hơn Lý Gia Hào vài tuổi, nhưng đã sớm bước chân vào xã hội, cưới vợ lập gia đình.

Sở Thiến Thiến năm nay mới lên năm cuối đại học, đang lo lắng tìm chỗ thực tập.

Lý Gia Hào tiện tay giúp một chút, đã đưa cô ấy vào thực tập trong công ty mình.

Có thể nói…

Tôi là người nhìn cô bé ấy lớn lên từ nhỏ.

Giờ nghỉ trưa, tôi đến nhà hàng sớm để đợi.

Chưa được bao lâu, đã thấy Sở Thiến Thiến thở hổn hển chạy tới.

Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, trán lấm tấm mồ hôi, mặc một chiếc váy trắng đơn giản, tóc buộc cao đuôi ngựa đung đưa, trông đầy sức sống tuổi trẻ.

“Dì ơi! Xin lỗi, dì đợi lâu chưa ạ?”

Cô bé nhìn thấy bàn ăn đầy món liền mắt sáng lên vì vui sướng.

“Wow! Sườn chua ngọt, tôm xào rau! Toàn là món con thích nhất luôn đó! Dì tốt với con quá đi mất!”

Cô vừa nói vừa cầm đũa gắp một miếng sườn lớn bỏ ngay vào miệng.

Vừa nhai vừa lè lưỡi, miệng vẫn không ngừng nói.

“Á á, nóng quá nóng quá!”

Tôi gượng cười: “Ăn từ từ thôi, đâu có ai giành với con đâu. Dạo này thực tập sao rồi? Có suôn sẻ không?”

Cô bé chun mũi lại, làm vẻ mặt ấm ức, lèm bèm nói:

“Thôi đừng nhắc tới nữa dì ơi, công ty gần đây nhận dự án lớn, ai cũng bận phát điên! Ngày nào cũng tăng ca, chú Lý lại càng bận tới mức chân không chạm đất, mấy hôm rồi con chẳng có bữa trưa nào ra hồn luôn…”

Nghe đến đó.

Lòng tôi trầm xuống.

Chẳng lẽ dạo gần đây Lý Gia Hào thường xuyên tăng ca… thật sự là vì công việc quá nhiều?

Chẳng lẽ… là tôi đã nghĩ oan cho anh ta?

Sở Thiến Thiến uống một ngụm lớn nước trái cây, cuối cùng cũng đặt đũa xuống.

“Dì ơi, hôm nay dì đặc biệt hẹn gặp con, có chuyện gì sao ạ?”

Tôi do dự vài giây, rồi hạ thấp giọng:

“Thiến Thiến, ở công ty… con có để ý xem chú Gia Hào có thân thiết bất thường với cô đồng nghiệp nữ nào không? Nhất là mấy cô gái trẻ ấy?”

Nghe xong, cô liền nghiêng đầu, làm bộ suy nghĩ rất nghiêm túc.

Vài giây sau, cô dứt khoát lắc đầu.

“Không có đâu ạ! Chú Lý ở công ty nghiêm lắm, mặt lúc nào cũng lạnh tanh, ai cũng sợ chú hết trơn á, ai mà dám bén mảng lại gần?”

Cô nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của tôi, như nhận ra điều gì đó.

“Dì ơi, dì hỏi vậy là… dì nghi ngờ chú Lý có gì đó sao…?”

Cô không nói ra từ đó.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)