Trong lễ trưởng thành, em gái song sinh của tôi đỏ mặt cầu cứu:
“Chị ơi, em không biết uống rượu, chị uống thay em được không?”
Lại giả vờ nữa!
Rõ ràng bình thường thuốc lá rượu chè cái gì cũng biết làm!
Tôi vừa định từ chối thì trước mắt đột nhiên hiện lên hàng loạt dòng bình luận như ảo ảnh:
【Cậu em rể cuối cùng cũng chờ được đến ngày bé cưng trưởng thành rồi!】
【Năm năm trước còn lén mang áo ba lỗ nhỏ xíu của bé cưng ra nước ngoài, giờ thì áo rách tơi tả vì ôm ấp làm thủ công quá nhiều!】
【Cậu em rể siêu tận tâm, suốt mấy năm nay đi tìm những cô gái giống bé cưng để luyện kỹ thuật, chỉ để hôm nay trao cho bé trải nghiệm đầu tiên đẹp nhất.】
Tôi chết trân, quay đầu nhìn sang người đàn ông đang âu yếm nhìn em gái tôi.
Là cậu ruột của chúng tôi.
Nhưng mà… anh ta đã ba mươi tuổi rồi!
Còn em gái tôi mới vừa tròn mười tám.
Năm năm trước, con bé mới chỉ mười ba…
Tôi khẽ rùng mình, rít qua kẽ răng: “Biến thái thật rồi!”
Bình luận