Chương 3 - Bí Mật Của Nội Đan
Ta cầm thẻ chứng nhận xem. Ông lão không lừa người , đúng là viết Cục Xử lý Đặc biệt phòng 3 Châu Khôn Trạch.
"Đại lão, cái mặt dây chuyền gỗ đào của ông có pháp thuật, là một đại sư làm cho ông phải không ? Nhưng ông đừng nghĩ cầm nó là có thể phòng được ta . Ta vẫn có thể ăn thịt ông. vật này cũng chỉ phòng được mấy con tiểu quỷ tiểu quái thôi."
Ông lão mặt không đổi sắc cất mặt dây chuyền vào trong ngực, ho khan một tiếng.
Thực ra ta rất muốn từ chối đề nghị của ông lão. Bỗng nhiên cửa phòng bị đẩy ra , người phụ nữ trẻ tuổi vừa nãy đẩy một cái xe đẩy năm tầng đi vào .
Bên trên xe bày đầy ắp các loại đồ ăn: khoai tây chiên, hăm-bơ-gơ, gà rán, tất cả các loại đồ ăn vặt tỷ tỷ từng lấy cho ta đều có đủ.
Ta chỉ do dự trong một lát, lập tức đặt kiếm Linh Huy lên bàn, cầm đồ lên ăn.
Biết sao được ! Trên núi chẳng có mấy đồ ăn ngon. Ta là con hồ ly tinh kén chọn, thịt sống ta không ăn. Ta cũng không thích xuống núi vì khi xuống núi lấy đồ ăn bị con người đ.á.n.h ta , bảo ta ăn mà không trả tiền.
Đây là lần đầu tiên ta ăn đồ không cần trả tiền.
Ta rất vui, thế là ta đồng ý với yêu cầu của ông lão.
Ông lão cũng rất vui, cười tít mắt nói :
"Người của chúng tôi sẽ lo liệu chuyện của chị cô. Ngày mai tôi sẽ đưa cô đi làm giấy tờ. Bây giờ không như ngày xưa nữa, không có chứng minh thư gọi là hộ khẩu đen."
" Nhưng dù sao chị cô cũng không còn nữa, cô nếu có oán hận với loài người , tôi vẫn sẽ đưa cô về núi. Tôi nghỉ ngơi sẽ đi thăm cô."
"Tỷ tỷ có số mệnh của tỷ ấy . Ân tình giữa ta và tỷ ấy hôm nay đã dứt. Ta sống bao nhiêu tuổi rồi , không đến mức không phân biệt được tốt xấu , đổ lỗi lên người khác."
"Thế thì được ! Vậy cô đi theo tôi , tôi đưa cô đi làm nhanh cái chứng minh thư. Yêu tinh hộ khẩu đen cũng rất khó xử lý."
Ông lão đưa ta đi chen ngang làm xong giấy tờ với tốc độ hỏa tốc. Trong cục, mọi người nhìn thấy ta dường như đều biết thân phận của ta , nhưng cũng không sợ ta nữa, còn cười chào hỏi ta .
Ta thầm thấy lạ. Ông lão cũng nhận ra liền giải thích với ta :
"Hoa Hạ từng trải qua một đại nạn, linh khí tiêu tán. Những năm gần đây linh khí khôi phục, không ít tinh quái quỷ hồn xuất hiện làm chuyện phi pháp."
"Thực ra chúng tôi tiếp xúc với không ít sự kiện huyền bí, chỉ là không thể nói ra ngoài. Thực tế mọi người đều ngầm hiểu trong lòng."
"Trong Cục Xử lý Đặc biệt, thân phận yêu quái giống như cô cũng không ít, đều là nhân viên chính thức của chúng tôi . Đợi đến nơi cô sẽ biết thôi, đừng sợ."
Ta không lên tiếng, thực sự là khoai tây chiên rất giòn thơm, ăn nhiều còn có thể uống chút coca.
Hồ ly tinh vui vẻ ợ mấy cái liền.
4
Khi xe chạy vào một trang viên ít người lui tới, có một hòa thượng đầu trọc chặn ông lão lại , sau lưng ông ta còn có một người trẻ tuổi.
Người trẻ tuổi ôm quạt lông vũ, chân thân là con chim cánh xanh nằm trong thực đơn của ta .
Đại hòa thượng cười híp mắt, lời nói ra lại chẳng dễ nghe : "Trưởng phòng Châu, ông mới ra ngoài một chuyến lại mang về một cô bé, nhìn qua còn chưa đến mười tám tuổi. Là mới hóa hình không bao lâu nhỉ? Lao động trẻ em thế này ông cũng nhận à ?"
"Phòng 3 nếu hết người rồi , có thể mượn phòng 7 chúng tôi đấy. Đều là người quen cũ, giảm cho ông 20% phí xuất quân."
Ông lão cũng cười híp mắt đáp: "Hai hôm trước đi hiện trường, phòng 7 ông chẳng phải vẫn làm một con chồn vàng chạy thoát sao , hai hôm nay bắt được chưa ?
"Lão Khoái à tôi phải nhắc ông, con chồn vàng đó ăn thịt người để tăng tu vi. Nếu ông không làm nổi, nhiệm vụ này mau chia cho phòng 3 chúng tôi , đừng có cậy mạnh làm không xong, sẽ bị cấp trên khiển trách."
Đại hòa thượng đó không cười nữa, đôi mắt đảo lia lịa chuyển sang người ta :
"Chỉ dựa vào con nhóc mới hóa hình này ? Hừ."
Con chim cánh xanh đứng sau lưng ông ta cũng bước ra , quạt lông vũ phẩy một cái, một luồng gió mạnh như dao, nhằm vào mấy đại huyệt của ta đ.â.m tới.
Lưỡi d.a.o gió khi đến gần ta liền tan biến. Ta gãi đầu, thực sự không hiểu tại sao luôn có tiểu yêu quái muốn ra tay với ta . Chỉ vì ta thấp bé sao ?
Đây cũng đâu phải ta muốn thế. Lúc ta hóa hình chưa từng gặp con người . Tình cờ ta cứu được một đứa trẻ loài người khoảng mười lăm mười sáu tuổi nên ta dứt khoát cũng hóa theo hình dáng này luôn.
Bây giờ lại bị người ta coi thường, đúng là mất mặt cửu vĩ hồ ta .
Tâm trạng ta không vui. Kiếm Linh Huy tâm ý tương thông với ta , một đường kiếm khí đơn giản nhưng mạnh mẽ tự nhiên đ.â.m vào người con chim xanh kia .
Hắn ta cũng muốn đỡ đấy, nhưng đỡ không nổi.
Nhát kiếm đ.â.m cho hắn ta toàn thân đầy máu, nhuộm đỏ áo trắng, mắt hắn đỏ ngầu. Đột nhiên sau lưng hắn mọc ra đôi cánh lớn.
Mắt thấy hắn ta muốn liều mạng với ta , kiếm Linh Huy xoay vòng vòng trước mặt hắn ta một vòng, hắn ta lập tức bình tĩnh lại .
Mắt cũng không đỏ nữa, cánh cũng không vỗ nữa.
Lau mồ hôi trên trán, hắn nói với đại hòa thượng: "Trưởng phòng, hay là đưa tôi đi khám bác sĩ trước đi , tôi thấy tôi sắp c.h.ế.t rồi ."
Sau này mỗi lần hắn nhớ lại lần đầu gặp mặt ta , đều cảm thấy làm yêu quái vẫn nên bình tĩnh chút thì tốt hơn.
Không được hành động bốc đồng, hành động bốc đồng là đi gặp Diêm Vương gia đấy.
Thấy chim cánh xanh chịu thiệt, đại hòa thượng cũng không cười nổi nữa, trên tay không biết lấy đâu ra chuỗi phật châu, xoay qua xoay lại .
Phía sau một đám người vội vã chạy đến, khiêng con chim kia lên cáng đi mất.
Ông lão mỉm cười , xoa đầu ta , rồi từ trong túi áo Tôn Trung Sơn của mình móc ra nắm hạt hướng dương cho ta , vị ngũ hương.