Chương 5 - Bí Mật Của Cô Giáo Mới

12

Sau kỳ thi đại học, ai cũng có chuyện riêng phải lo.

Bố mẹ tôi thấy tôi rảnh quá, liền nhờ bạn đưa tôi vào công ty làm thêm, làm thực tập sinh chân chạy vặt.

“…”

Cuối tháng Sáu, khi tôi đang mệt bở hơi tai làm việc, bất ngờ nhận được mấy cuộc gọi từ phòng tuyển sinh của các trường đại học. Lúc ấy tôi mới sực nhớ ra — à phải rồi, sắp có điểm thi rồi.

Bận quá nên tôi cũng quên luôn chuyện đó.

Trong điện thoại, mấy thầy cô tuyển sinh đưa ra điều kiện hấp dẫn, đồng thời bên tai tôi cũng vang lên tiếng sếp giục:

“Tiểu Tạ, văn bản này làm xong chưa, tranh thủ chút đi, chiều họp cần dùng.”

Tôi vừa gật đầu, vừa đáp với thầy cô bên điện thoại rằng tôi sẽ cân nhắc cẩn thận.

Chưa kịp xong việc thì điện thoại lại reo.

Ồn quá, tôi đành bật loa ngoài:

“Alô ạ?”

“Chào em Tạ Vãn Du! Tôi là phóng viên của Nhật Báo XX, chúc mừng em đạt thành tích rất xuất sắc trong kỳ thi đại học năm nay, không biết em có tiện nhận phỏng vấn một chút không?”

Tôi khựng lại:

“Bạn em cũng thi tốt lắm, có khi còn hơn em, hay anh/chị liên hệ các bạn ấy đi. Thật ra em cũng chưa biết điểm mình là bao nhiêu.”

Đầu dây bên kia ngạc nhiên:

“Sao lại thế được, theo tin chúng tôi nhận được, em chính là thủ khoa tỉnh năm nay đấy!”

“…”

Không hiểu sao thế giới xung quanh tôi bỗng chốc yên tĩnh lạ thường.

Tôi quay đầu nhìn lại, phát hiện cả sếp tôi lẫn đồng nghiệp đều đang trợn mắt nhìn tôi.

Đến khi tôi cúp máy.

“Anh Trần, em gửi file cho anh rồi. À, chiều nay em có chút việc, có khi mai cũng bận, em xin nghỉ phép được không ạ?”

Sếp tôi ngẩn người nhìn tôi, mãi mới hoàn hồn, cười khô khan:

“Được được… Tiểu Tạ, nghe giọng có vẻ thi cử tốt lắm nhỉ? Chúc mừng em!”

“Cảm ơn anh Trần, vậy em đi trước nhé.”

Vừa hay cũng là giờ nghỉ trưa, trên đường về tôi mới mở điện thoại ra xem nhóm chat công ty, mọi người đang bàn tán sôi nổi về điểm thi.

Tôi lên hệ thống tra điểm, quả nhiên điểm của tôi bị ẩn đi.

Hai ngày sau, tôi đến trường gặp mấy thầy cô phòng tuyển sinh.

Lần này lớp tôi có ba bạn bị ẩn điểm, mấy bạn khác điểm cũng rất cao, đều đã được phòng tuyển sinh liên hệ.

Thật sự có tầm mười người vượt qua chuẩn Thanh Hoa – Bắc Đại.

So với năm ngoái còn tăng thêm năm người, thành tích này quá nổi bật rồi.

Có vài bạn sau khi so sánh xếp hạng chuyên ngành các năm, định bỏ qua Thanh Hoa Bắc Đại để chọn trường khác hợp hơn.

Ngày có điểm, cổng trường tôi pháo nổ không ngớt.

Thành tích dạy học của cô chủ nhiệm cũ hoàn toàn được khẳng định, không ít bạn môn Toán đều đạt trên 145 điểm, danh tiếng của cô ấy coi như được vững chắc từ đây.

Nộp xong nguyện vọng, tôi tiếp tục đi làm.

Dù sao cũng đã hứa với bố, chí ít làm hết tháng Bảy, tháng Tám ông sẽ tài trợ toàn bộ chi phí cho kế hoạch du lịch trong và ngoài nước của tôi.

Chút rèn luyện này thì nhằm nhò gì.

13

Tháng Bảy, có người trong nhóm lớp gửi vào một bài đăng, nhóm lại náo nhiệt hẳn lên.

【Tớ lướt mạng thấy bài này, mọi người xem có thấy quen không?】

Đó là một bài đăng đang khá hot, tiêu đề: 【Tôi bị học sinh đuổi ra khỏi lớp】

【Tôi mới vào làm tại một trường cấp 3 nổi tiếng trong thành phố, được sắp xếp dạy lớp 12, lý do là giáo viên cũ mắc lỗi nên bị đình chỉ, tôi nhận nhiệm vụ thay thế. Nhưng không hiểu giáo viên cũ đã tẩy não học sinh kiểu gì, cả lớp đòi cho giáo viên cũ trở lại, thậm chí còn xúi phụ huynh gây áp lực lên tôi. Có học sinh còn nhờ người quen trong Sở Giáo dục giúp giáo viên cũ quay lại. Tôi thấy mình học hành mười mấy năm, cuối cùng lại bị đối xử bất công như vậy…】

Địa chỉ IP hiển thị ngay trong thành phố.

Trùng hợp đến khó tin.

Phía dưới bình luận đã có rất nhiều sinh viên sư phạm, giáo viên tỏ ra đồng cảm, còn chia sẻ câu chuyện bất công mà bản thân từng gặp.Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong được sự ủng hộ từ các bạn

Nhưng bài viết quá nổi, đã có người nghi ngờ sự thật:

【Không phải chủ thớt đang nói về lớp chọn khối 12 trường X đấy chứ? Nơi có tận năm sáu học sinh đỗ Thanh Hoa Bắc Đại? Nếu đúng thì bạn chính là người một tháng trước kỳ thi đại học chen chân đẩy đi giáo viên cũ để ngồi hưởng thành tích à?】

Có người phụ họa: 【Đù, năm nay hình như chỉ có đúng một trường đạt được thành tích như vậy. Nghe cô ấy kể thấy đáng thương, hóa ra là quan hệ đi cửa sau? Thử tưởng tượng mình dạy ra cả đống học sinh giỏi rồi bị cướp công xem, tức phát điên mất.】

【Đùa gì vậy, người ta dạy gần cả năm, bạn nhảy vào tháng cuối muốn hớt tay trên, không thành lại kêu bất công? Đọc hiểu tiếng Trung hả?】

【Nghe nói bị học sinh và phụ huynh phản đối kịch liệt thế đã thấy vô lý rồi. Nếu giáo viên cũ không giỏi, sao học sinh và phụ huynh lại phản ứng như vậy?】

【Giáo viên được học sinh và phụ huynh bảo vệ nhất định là giáo viên tốt.】

【Theo nguồn tin hành lang đáng tin cậy, chủ thớt dựa vào quan hệ họ hàng với hiệu trưởng, định chen chân vào dạy lớp chọn, bị học sinh và phụ huynh phản đối mới thất bại. Nếu không năm nay người đi phỏng vấn với danh nghĩa giáo viên dạy thủ khoa tỉnh đã đổi rồi.】

【Trời đất, cô định cướp công dạy thủ khoa tỉnh luôn hả?】

【…】

Độ hot càng lúc càng tăng, chiều hướng dư luận cũng ngày càng bất lợi. Chủ bài đăng sau đó đã xóa bài và xóa luôn tài khoản.

Nhưng nội dung bài viết đã bị không ít người chụp lại và lan truyền khắp các nền tảng mạng xã hội.

Có người còn tổng hợp lại gửi thẳng lên website của Sở Giáo dục, yêu cầu xác minh và chấn chỉnh.

Chuyện này thực sự đã làm to chuyện rồi.

14

Cuối tháng Tám, khi tôi đang bận rộn chuẩn bị nhập học, nghe được tin hiệu trưởng trường tôi bị bắt, trong lớp bạn bè xôn xao bàn tán.

Tội danh chủ yếu là tham ô, nhận hối lộ.

Tôi tìm cậu hỏi thăm:

“Cậu ơi, cậu biết chuyện này không?”

Cậu tôi liếc tôi một cái:

“Có gì muốn hỏi thì hỏi thẳng đi, lòng vòng làm gì?”

“Chuyện này có liên quan đến cậu không?”

“Có nhắc với bên Ủy ban Kỷ luật một câu, họ tự điều tra,” cậu tôi nói, “Một người có thể vì lo cho người thân mà bất chấp ảnh hưởng tới tâm lý sĩ tử thi đại học, tôi không tin hắn chỉ có chút sai phạm ấy thôi.”

“Tôi thấy lúc đó cậu còn cười nói vui vẻ với hiệu trưởng, cứ tưởng quan hệ tốt lắm cơ.” Tôi bĩu môi, “Lão Lạc ơi, tôi cũng lo cậu dính vào mấy chuyện hắc ám đấy.”

Cậu tôi giơ tay vỗ cho tôi một cái:

“Hỗn láo, nếu cậu túng thiếu thì chẳng qua ăn bám ba mẹ cháu thôi, cần gì đi tham nhũng mấy đồng đó?”

“…”

Đúng thật, chị gái và anh rể cậu tôi rất rộng rãi. Nhà cậu tôi đang ở bây giờ, nói trắng ra là nhờ bố mẹ tôi mua cho.

Hai mươi năm trước, chị gái và anh rể hào phóng chuẩn bị cho em trai một khoản tiền mua nhà, cậu tôi lại mua cái nhà cũ nát. Sau đó nhà dính quy hoạch giải tỏa, đổi được nhà to.

Vậy nên cậu tôi tự nhận thân phận “ăn bám chị gái”, hồi nhỏ tôi còn hay đùa gọi cậu là “Đức Hoa” (ý nói người đàn ông nội trợ). Khi bố mẹ tôi bận rộn sự nghiệp, cậu ở nhà đóng vai bảo mẫu rất tốt.

Nghe nói dì tôi cũng vì cậu tôi biết chăm lo việc nhà nên mới chịu lấy ông ấy.

Cậu tôi lại đùa tiếp:

“Cháu ráng mà cố gắng, sau này cậu về hưu còn nhờ cậy cháu với thằng em họ cháu, có hai đứa chống lưng, đời già của cậu với dì mới có hy vọng.”

Thằng em tôi bên cạnh lập tức buông lời bất hiếu:

“Bố, bố lo giữ lương hưu cho chắc đi, sau này bọn con với chị cũng còn phải bòn rút lại tí tiền của bố ấy chứ.”

“Thằng ranh con này…”

15

Bước vào đời sống đại học, thỉnh thoảng tôi vẫn nghe ngóng được chuyện của trường cũ.

Cô chủ nhiệm lại đón lứa học sinh mới, bắt đầu một năm dạy học mới.

Chuyện về cô đã trở thành giai thoại giữa các trường — một giáo viên tốt đến mức học sinh và phụ huynh đều tìm mọi cách giữ lại.

Mà chính cô từng nói với chúng tôi:

“Đồng nghiệp đều ghen tị vì cô có những học sinh như mấy đứa.”

Nghe nói thầy giám thị trước kia cũng bị điều đi nơi khác, chuyện hiệu trưởng bị bắt đã liên lụy tới ông ta, và cả cô Từ Tuyết Lê vốn dĩ định chính thức nhận chức từ học kỳ mới.

Cái bài đăng đó chính là cô ta viết, đã bị người ta moi ra.

Ảnh hưởng quá lớn, lại thêm nội dung bịa đặt, hơn nữa cô ta vào trường vốn dựa quan hệ, bằng cấp cũng chẳng nổi bật gì, thậm chí thua không ít ứng viên khác.

Bây giờ mất chỗ dựa, đương nhiên cũng bị sa thải.

Bạn bè trong lớp ai nấy đều bay đi theo con đường đại học riêng, thỉnh thoảng mới liên hệ vài người thân quen.

Tôi cũng được gặp các thủ khoa từ khắp các tỉnh thành.

Trong mắt mọi người đều mang theo vẻ trong sáng, tràn đầy kỳ vọng về đời sống đại học, chưa từng bị xã hội vùi dập.

Tương lai ở ngay trước mắt.

Chào mừng bước vào — thế giới của những kẻ “lụy học”.

(Toàn văn hoàn)

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)