Bà nội tôi có một thói quen: hễ trong nhà có gì ngon, nhất định phải giấu một nửa. Trái cây giấu, thịt giấu, đến cả cua ba tôi mua cũng giấu.
Hôm đó ba mua về 12 con cua lông, đích thân hấp.
Lúc bưng lên bàn, trong đĩa chỉ còn lại 6 con.
Sắc mặt ba sầm lại, nhưng không nói gì.
Bà nội thì không hề thấy áy náy, đũa đưa thẳng tới con cua béo nhất còn lại.
“Bỏ xuống.” – Ba gằn từng chữ.
Bà không nghe, vẫn gắp lên.
Giây tiếp theo, ba tôi ném luôn cái đĩa xuống đất:
“Được, bà không phải thích giấu sao? Giấu đủ chưa?
Sáu con còn lại có phải lại chuẩn bị mang cho đứa em trai bảo bối của bà nữa không?
Nó đã gặm máu bà suốt ba mươi năm còn chưa đủ à? Hay là lần này đưa luôn cả tôi cho nó đi!”
Bình luận