Bên Kia Cái Chết

Công Chúa Ngủ Trong Rừng

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Tám năm sau khi tôi qua đời,, Lục Cẩn An tình cờ gặp lại con trai dưới gầm cầu khi đang bày sạp bán hàng.

Tuyết rơi dày đặc, gương mặt nhỏ của thằng bé bị lạnh đến đỏ bừng, hai bàn tay đầy vết bỏng lạnh.

Anh ta tức điên lên, kéo mạnh Đoàn Đoàn dậy, thô lỗ phủi hết tuyết trên người thằng bé.

“Mẹ con đâu? Giữa trời đông rét thế này để con lang thang một mình ngoài đường, cô ta chạy đi đâu mà sung sướng thế? Tôi chưa từng thấy người mẹ nào vô trách nhiệm đến vậy!”

Đoàn Đoàn không hề có chút ấn tượng nào với người cha này, rụt rè trả lời:

“Mẹ con không còn nữa rồi… Chú có muốn mua rau không? Con có thể bán rẻ cho chú.”

Lục Cẩn An đang đắm chìm trong cơn giận, hoàn toàn không nghe ra được ẩn ý trong câu nói của con trai, tức đến bật cười.

“Sao, cô ta vẫn chưa hết giận nên cố ý hành hạ con tôi đúng không?”

“Đã như vậy thì com cũng khỏi cần nhận cô ta là mẹ nữa! Đi theo tôi, ba đưa con về nhà!”

Đoàn Đoàn cố sức giằng ra.

“Cháu không quen chú! Không được nói xấu mẹ cháu! Còn động tay cháu báo công an đấy!”

Lục Cẩn An tức đến phát điên, gào lên:

“Ta là ba con! Là ba ruột của con!”

“Phải là do Hứa Nhiễm dạy con thế này đúng không? Dạy con không nhận người thân? Cô ta còn muốn giận dỗi với tôi đến bao giờ? Chẳng lẽ phải đợi cô ta chết rồi mới chịu dừng lại à?!”

Linh hồn tôi lơ lửng bên cạnh, muốn đẩy con trai ra, nhưng tay vừa chạm vào người nó lại xuyên thẳng qua.

Khóe môi bất giác hiện lên một nụ cười khổ.

Lục Cẩn An, tôi không phải đang giận dỗi anh.

Tôi chỉ là… đã chết rồi.

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.