Chương 15 - Sống Nhàn Nhã - Bé Con Của Tướng Quân

15.

Lúc cơm trưa, ta uyển chuyển nói với Bùi Túc tình huống ta không có việc gì làm.

Bùi Túc nhíu mày: “Ngày xưa nàng ở nhà thích làm cái gì thích chơi cái gì, tiếp tục làm là được. Nếu thiếu cái gì thì sai người ra ngoài mua, tiền bạc trong sổ sách đều cho nàng dùng.”

“Ta nói là làm chuyện nghiêm túc!”

Bùi Túc cười nói: “Vậy nàng phải nghiêm túc ăn ngon ngủ ngon, nuôi mình khỏe mạnh một chút.”

“Ngài như vậy, sẽ có vẻ ta quá vô dụng.” Ta nâng má, thở dài thật dài.

Bùi Túc vẻ mặt không đồng ý: “Ta đã cưới nàng, cũng chưa từng nghĩ tới để cho nàng quan tâm vất vả. Nếu không, ta sẽ cảm thấy ta rất vô dụng.”

Lời này của Bùi Túc có chút kỳ quái.

Thật tri kỷ.

Thật ra tính tình ta vốn là một người lười biếng, không thích phản ứng những việc vặt vãnh kia.

Vốn phụ mẫu ta là dự định chọn cho ta dòng dõi thấp hơn nhà ta, người nhà phu quân đơn giản, trải qua cuộc sống thanh nhàn.

Các hạng công việc của quản nhà, sau khi xác nhận ta sẽ gả cho Bùi Túc, mới vội vàng dạy ta.

Bây giờ nghe Bùi Túc nói những lời này, ta liền yên tâm thoải mái nhàn rỗi, cả ngày chỉ quấn quít ngự trù, để ông ta làm cho ta những món tôi chỉ nghe nói chứ chưa từng nếm qua.

Đầu bếp của nhà ta cũng tốt, nhưng so với ngự trù, vẫn là có chút chênh lệch.



Nhưng mà hai ba ngày, ta cảm thấy mặt ta đều tròn trịa hơn.