
Khi mẹ bảo tôi cho chị kế ở nhờ căn hộ cao cấp, tôi từ chối thẳng.
Chưa đầy hai ngày sau, điện thoại tôi báo động có người đột nhập vào đó.
Mở camera giám sát ra, tôi thấy thanh mai trúc mã của mình và mẹ, tự tay giúp chị kế chuyển hành lý vào.
Chưa hết, họ còn bàn nhau bỏ tôi ở lại để cùng nhau đi du lịch.
Nói thì hay lắm — “để tôi ở một mình suy ngẫm lại bản thân”.
Suy ngẫm thì không đời nào, phản công thì còn có lý hơn.
Căn hộ cao cấp đó là ba mua cho tôi sau khi ly hôn, sổ đỏ chỉ ghi tên mình tôi.
Nhà nằm ở vị trí vàng ngay trung tâm thành phố Hải, còn tôi học đại học ở thủ đô.
Từ lúc đi học, nhà gần như bỏ trống, chỉ có người giúp việc theo giờ đến dọn mỗi tuần, lễ tết tôi mới ghé ở vài hôm.
Hôm kia, mẹ gọi điện nói chị kế mới đi thực tập, công ty ở gần căn hộ, bảo tôi cho chị ở nhờ.
Tôi lập tức từ chối.
Năm tôi 15 tuổi, ba ngoại tình bị mẹ bắt quả tang, hai người ly hôn nhanh như chớp.
Rồi mẹ lập tức tái hôn với mối tình đầu. Mối tình đầu ấy dắt con gái — Hạ Noãn, hơn tôi ba tuổi — về sống chung trong biệt thự mẹ được chia sau ly hôn.
Biệt thự vốn là tài sản trước hôn nhân của ba. Mẹ đòi ba sang tên cho bà, coi như cái giá cho việc ông ngoại tình. Nếu không, bà sẽ làm ầm lên ở trường đại học nơi ông dạy, phá nát danh tiếng của ông.
Cuối cùng, ba kiên quyết chỉ đồng ý đổi sang tên tôi.
Bình luận