Chương 13 - Bảy ngày trước khi rời khỏi thế giới công lược

Vị công tử đó thấy lạ, nếm thử một cái liền khen ngon, thưởng cho An An không ít tiền.

Vị công tử đó đến liên tục mười mấy ngày, nàng ấy không chỉ nhận được nhiều tiền thưởng, mà việc buôn bán cũng ngày càng tốt hơn.

Rất nhiều người tò mò, ngay cả quý nhân đến từ kinh thành cũng khen ngợi không ngớt, món điểm tâm này ngon đến mức nào.

Còn ta, vẫn chưa gặp được Sơ Tuyết.

Ta nắm bắt thời cơ, tìm đến nha hoàn của Sơ Tuyết.

Ta còn chưa kịp mở miệng, nha hoàn đó đã xua tay đuổi ta đi, nói: "Tiểu thư nhà ta dạo này bận lắm, không rảnh gặp hạng người tầm thường."

Chắc chắn đây không phải ý của Sơ Tuyết.

Ta đứng đó rất lâu, tự an ủi mình, Sơ Tuyết sẽ không đối xử với ta như vậy.

Ta từng bước đi về nhà, đi ngang qua con hẻm nơi An An buôn bán.

Ta thấy vị công tử nhà giàu đến từ kinh thành đang nói chuyện với nàng ấy.

Người đó nói: "Cô bán bánh tráng 8 đồng một cái quá rẻ, ta thấy nên bán 3 lạng một cái."

An An không chút do dự nói: "Được."

Sau đó bán cho hắn ta 3 lạng, bán cho người khác vẫn 8 đồng.

Vị công tử đó phát hiện ra, tức đến mức bật cười.

"Ta đang giúp cô, cô bán 8 đồng thì quá thiệt."

"Hơn nữa cô bán rẻ như vậy cướp mất nồi cơm của người khác, cô có biết sau lưng bao nhiêu người mắng cô không?"

An An đảo mắt: "Cứ để bọn họ mắng."

"Ta cũng mắng bọn họ, hơn nữa, bọn họ chưa chắc đã mắng khó nghe hơn ta."

Vị công tử đó cứng họng, sau đó vẫn tiếp tục chiếu cố việc buôn bán của nàng ấy mỗi ngày, chỉ thiếu nước dọn đến ở luôn tại quầy bánh tráng.

Không hiểu sao, trong lòng ta có một cảm giác rất kỳ lạ.

Chưa kịp để ta hiểu rõ cảm giác trong lòng, Sơ Tuyết đã khóc lóc tìm đến ta.

Hóa ra, vị công tử nhà giàu đó chính là Lý Trạch Thấm.