Chương 1 - Bánh Mì Từ Trên Trời Rơi Xuống
Trong bữa tiệc, thái t.ử gia bỏ tôi lại một mình rồi vội vã rời đi .
Chỉ vì ai đó đã đưa cho hắn xem một bức ảnh.
Trong ảnh, một người phụ nữ đang m.a.n.g t.h.a.i xuất hiện ở sân bay.
Mọi người xung quanh nhìn tôi với đủ loại ánh mắt—chế giễu có , thương hại có .
“Đồ giả mạo, chính thất trở về rồi , cô rất nhanh sẽ bị đá đi thôi.”
“Khuyên cô đừng có cố chấp mà bám riết lấy anh ta nữa, chi bằng nghĩ xem làm sao mà vòi được nhiều tiền hơn đi .”
Tôi gật đầu tán thành.
“Cảm ơn đã nhắc nhở, cô tốt thật đấy.”
Mọi người nhìn tôi như thể tôi bị điên.
Chắc họ nghĩ tôi bị kích thích đến phát rồ, vì trước đây tôi từng rất si mê thái t.ử gia.
Nhưng hắn chỉ coi tôi như một vật thế thân để vơi đi nỗi nhớ, gọi đến thì phải đến, muốn bỏ thì bỏ.
Theo nguyên tác, sau khi bạch nguyệt quang của nam chính trở về và biết đến sự tồn tại của tôi , cô ta tức giận muốn bỏ đi cùng cái t.h.a.i trong bụng.
Để chứng minh với bạch nguyệt quang rằng mình không có tình cảm với tôi , thái t.ử gia đã trực tiếp tặng tôi cho kẻ thù không đội trời chung của mình —nam phụ ác độc.
Tôi từ chối, bỏ trốn khỏi nhà nam phụ nhưng lại bị chính xe của anh tông phải , dẫn đến tàn phế.
Mà nam phụ thì chếc ngay tại chỗ vì tai nạn.
Tôi đổ lỗi mọi bi kịch của mình lên đầu nữ chính, khiến cô ta sảy thai, cuối cùng rơi vào cảnh tù tội.
Cái cốt truyện vớ vẩn này , đúng là bị dở hơi .
Nếu nam phụ đã là kẻ thù của nam chính, thì chẳng phải tôi nên lợi dụng để chặt c.h.é.m một khoản mới đúng sao ?
2.
Tôi xách vali, bắt taxi đến thẳng nhà nam phụ.
Bạc Thời Nghiễn đứng trước cửa, chiếc áo len cổ cao màu đen bao lấy bờ vai rộng, cơ bắp ẩn hiện dưới lớp vải.
Nhìn vali bên chân tôi , đôi mắt sau cặp kính gọng bạc ánh lên tia sâu xa khó lường.
Bạc Thời Nghiễn nổi tiếng là một con hổ đội lốt cừu—bề ngoài lịch sự, t.ử tế, nhưng thực chất là kẻ tâm địa độc ác, thủ đoạn tàn nhẫn.
Trong nguyên tác, vì cạnh tranh lợi ích, anh giếc người phóng hỏa, chuyện ác gì cũng làm .
“Nửa đêm rồi Ôn tiểu thư còn đến đây, có chuyện gì sao ?”
Có lẽ vì để tạo không khí cho màn trùng phùng của nam nữ chính, trời bỗng đổ tuyết, tôi lạnh đến tê cóng tay chân.
“ Tôi có thể vào trong nói chuyện không ?”
Bạc Thời Nghiễn cười nhẹ: “Hình như không hợp lắm, tôi sợ chuyện này truyền đến tai Giang thiếu gia, sẽ có hiểu lầm đấy.”
Tôi vung tay.
“Không phải hiểu lầm! Hắn đã đi đoàn tụ với bạch nguyệt quang rồi , tôi đến là để nương nhờ anh đây.”
Ánh mắt Bạc Thời Nghiễn trở nên mờ ám, đ.á.n.h giá tôi từ trên xuống dưới .
Tôi lấy hai chiếc ổ cứng di động ra khỏi vali.
“Để thể hiện thành ý, trong này là bản thảo dự án đấu thầu giữa anh và nhà họ Giang, giá năm triệu.”
“Còn đây là ảnh riêng tư không đứng đắn của Giang An Nghị, giá năm trăm nghìn.”
“Anh muốn cái nào?”
Bạc Thời Nghiễn im lặng.
Xem ra hai thứ này có sức hấp dẫn quá lớn, khiến anh khó lòng lựa chọn.
Theo nguyên tác, hai gia tộc Tần – Giang vốn như nước với lửa.
Bạc Thời Nghiễn thầm yêu bạch nguyệt quang của Giang An Nghị, luôn tìm cách phá hoại bọn họ, vì thế chúng tôi từng hợp tác.
“Ôn tiểu thư, vào nhà nói chuyện đi .”
Vừa bước vào , anh đã khóa cửa lại .
Bạc Thời Nghiễn nghiêng đầu, cười nhẹ:
“ Tôi có lý do để nghi ngờ cô là người Giang An Nghị cố ý cài vào để gài bẫy tôi , nên tối nay cô tạm thời không thể rời khỏi đây.”
Tôi chỉ vào vali.
“ Tôi cũng đâu có định đi .”
Tôi không tiền, không chỗ ở, đến là để ăn bám mà.
Ánh mắt Bạc Thời Nghiễn nhìn tôi đầy thích thú.
Còn tôi nhìn những bình hoa cổ, tranh chữ và tủ rượu cao cấp trong nhà anh cũng tràn đầy hứng thú.
3.
Tôi ở nhà Bạc Thời Nghiễn hai ngày, nhưng Giang An Nghị không hề gọi một cuộc điện thoại nào.
Dù gì thì chính thất cũng trở về rồi , hắn còn quan tâm gì đến một kẻ thế thân như tôi nữa.
Bạc Thời Nghiễn bật loa ngoài và gọi điện cho hắn trước mặt tôi .
“Giang thiếu, người của anh đang ở chỗ tôi .”
Giang An Nghị: “Anh nói linh tinh cái gì thế?”
“ Tôi nói , Ôn Đường, Ôn tiểu thư đang ở chỗ tôi .”
Ngay sau đó, tôi nghe thấy giọng nói yếu ớt của một cô gái vang lên: “Ôn Đường là ai?”
Ồ, ai kia đang ở bên bạch nguyệt quang kìa.
Để chứng minh với bạch nguyệt quang rằng hắn không liên quan gì đến tôi , Giang An Nghị vội vàng cảnh cáo Bạc Thời Nghiễn:
“Ôn Đường không có bất kỳ quan hệ gì với tôi cả, nếu anh thích thì cứ giữ lại mà chơi.”
Tuyệt quá.
Giang An Nghị không làm tôi thất vọng, đã dứt khoát vứt bỏ tôi .
Bạc Thời Nghiễn quan sát sắc mặt tôi .
Tôi nhún vai: “Hắn đã bỏ tôi rồi , vậy tôi có nên để hắn nếm chút bài học không ?”
Hợp tình hợp lý.
Bạc Thời Nghiễn cười đầy ẩn ý: “Cô lấy thông tin này bằng cách nào?”
“ Tôi hack máy tính của hắn .”
Dấu vết tôi đã xóa sạch, với chỉ số IQ của Giang An Nghị, chắc chắn hắn sẽ không phát hiện ra máy tính của mình từng bị xâm nhập.
Đáy mắt Bạc Thời Nghiễn lóe lên tia sáng, tâm trạng phức tạp của anh khiến tôi có chút bất an.
Tên này không định làm anh hùng chính nghĩa, đi báo cảnh sát bắt tôi đấy chứ?
Tôi lập tức có ý định chuồn đi : “Tổng giám đốc Bạc, nếu anh không muốn làm vụ này , vậy tôi cũng không làm phiền nữa.”
Bạc Thời Nghiễn giữ c.h.ặ.t t.a.y tôi .
Tôi quay đầu lại , thấy anh cúi người , đôi mắt cười như có ánh d.a.o sắc, trong đồng t.ử lóe lên tia sáng rực rỡ.
“Ôn tiểu thư, tôi có thể đưa cô mười triệu, nhưng tôi không cần tài liệu, chỉ cần cô giúp tôi một việc.”
Nghe đến số tiền, mắt tôi như xuất hiện dấu nhân dân tệ.
“Tổng giám đốc Bạc cứ nói .”
Bạc Thời Nghiễn cúi xuống, hương nước hoa nhàn nhạt bao quanh tôi .
“Người nhà giục cưới, đi lĩnh chứng với tôi đi .”
4.
Trên đời này còn có miếng bánh từ trên trời rơi trúng đầu tôi sao ?
Bằng thủ đoạn sắc bén, chưa đầy ba mươi tuổi, Bạc Thời Nghiễn đã trở thành người nắm quyền của nhà họ Bạc.
Lấy Bạc Thời Nghiễn, vừa có danh tiếng, vừa có tiền bạc, đối với tôi có lợi mà không có hại, chỉ có kẻ ngốc mới không đồng ý.
Đừng nói là kết hôn, ngay cả khi anh bảo tôi làm bảo mẫu toàn thời gian, cầm một triệu tiền thù lao đặt trước mặt, tôi cũng gật đầu ngay lập tức.
Tôi sảng khoái đồng ý, Bạc Thời Nghiễn có vẻ hơi ngạc nhiên.
“Không cần suy nghĩ thêm chút sao ?”
Có gì phải suy nghĩ chứ. Chẳng lẽ để anh có thời gian đổi ý sao ?
“Như anh thấy đấy, Bạc tổng, tôi vô gia cư, không một xu dính túi, anh đưa tiền, tôi làm việc, chẳng có gì cần đắn đo cả.”
“Dù sao cũng là chuyện cả đời, không cần bàn bạc với gia đình à ?”
Tôi thản nhiên đáp: “Xin lỗi , đã cắt đứt liên lạc từ lâu rồi .”
Ba mẹ của nguyên chủ trọng nam khinh nữ, coi cô ấy như công cụ để leo lên quyền quý.
Trong kết cục ban đầu, khi nguyên chủ gặp t.a.i n.ạ.n xe, họ không muốn trả tiền viện phí, nhẫn tâm cắt đứt quan hệ, bỏ rơi cô ấy lúc bị tàn phế.
Chẳng cần phải giữ mối quan hệ với những người như vậy .
Bạc Thời Nghiễn làm việc dứt khoát, ngày hôm sau đã đưa tôi về nhà họ Bạc gặp ba mẹ mình .
Tôi vốn nghĩ ba mẹ Bạc Thời Nghiễn sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, nhưng không ngờ vừa bước vào cửa, mẹ Bạc đã nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi không buông.
“Con ngoan, đây là quà gặp mặt của dì.”
Bà ấy trực tiếp đeo một chiếc vòng ngọc lục bảo vào cổ tay tôi .
Phần thưởng bổ sung, vòng ngọc lục bảo +1.
Ba Bạc mỉm cười , chỉ vào một đống quà phía sau : “Đây là chút quà nhỏ chú chuẩn bị cho ba con, nhờ con chuyển giúp nhé.”
Phần thưởng bổ sung, bình hoa cổ +1, tranh thư pháp của danh nhân +1, trà gạch thượng hạng +8…
Tôi cười không khép được miệng.
Nhiều đồ tốt thế này , đương nhiên phải giữ lại cho riêng mình rồi .
Nhưng tôi vẫn rất tò mò, với điều kiện của Bạc Thời Nghiễn, tại sao ba mẹ anh lại dễ dàng đồng ý cho anh cưới tôi ?
Trong nguyên tác, nhà họ Bạc xuất hiện rất ít nên tôi không hiểu tính cách của họ lắm.
Lúc không có ai, tài xế của Bạc Thời Nghiễn đã giải đáp thắc mắc của tôi .
“Từ trước đến nay, bên cạnh Bạc tổng chưa từng có người khác giới thân thiết. Ông bà chủ còn hỏi tôi liệu Bạc tổng có quan hệ đặc biệt với người cùng giới nào hay không …”
Thì ra , họ lo lắng con trai mình có vấn đề về giới tính.
Bảo sao họ lại sốt ruột ép cưới đến mức Bạc Thời Nghiễn phải bỏ tiền thuê vợ.