Chương 989 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Chương 252
Mọi thứ xung quanh dường như bị ai đó ấn nút tạm dừng.
Lâm Cửu cứng đờ như một cỗ máy, từng chút một cúi đầu xuống, đối diện với khuôn mặt gần trong gang tấc của Vân Hồi. Đến từng sợi lông mi của anh cũng nhìn thấy rõ ràng. Đồng tử đen nhánh của anh hơi co lại, cuối cùng nhận thức được hai người họ vừa làm gì.
"Không được!"
Lâm Cửu bất chợt hoảng hốt đứng bật dậy khỏi ghế sô pha, khiến Vân Hồi giật mình, mất thăng bằng ngã ngồi xuống sàn. Sau khi định thần lại, anh lập tức đứng lên, giọng trầm thấp, nghiến răng nghiến lợi gọi: "Lâm Cửu!"
Anh nghe rất rõ hai chữ "không được" vừa rồi. Nhìn thấy dáng vẻ cậu tránh mình như rắn rết, anh càng thêm tức giận.
Lâm Cửu thấy anh nổi giận, đành cố lấy dũng khí giải thích, vừa nói vừa xua tay: "Vân tổng, anh hiểu lầm rồi, tôi cứu anh chỉ đơn thuần là muốn giúp đỡ, không phải muốn quay lại với anh..."
Nói xong câu đó, trong lòng cậu như trút được gánh nặng. Nhưng nghĩ đến tính khí của Vân Hồi, tim cậu lại treo lơ lửng. Cậu đã không biết từ lúc nào, từ ghế sô pha đã di chuyển tới sát bức tường.
Vân Hồi như không nghe thấy, nheo mắt lại: "Em nói gì?"
Lưng áp sát vào tường cứng, mang lại cho Lâm Cửu chút cảm giác an toàn. Cậu đứng thẳng người, cố gắng giữ bình tĩnh: "Tôi tin rằng chúng ta sẽ là một cặp lãnh đạo và nhân viên rất xuất sắc."
"Hừ..."
Rõ ràng, Vân Hồi chẳng buồn để tâm đến câu nói đó. Anh từ từ ngước mắt, thong thả quan sát Lâm Cửu từ trên xuống dưới, ánh mắt khinh miệt, cười lạnh: "Không muốn quay lại mà em còn sờ mặt tôi làm gì?"
Anh ám chỉ lần ở bệnh viện.
Sắc mặt Lâm Cửu trở nên cứng đờ: "......"
Vân Hồi nhướng nhẹ mí mắt: "Em còn hôn tôi nữa."
Vừa rồi.
Lâm Cửu thật thà nhận lỗi: "Xin lỗi."
Cậu không nên nhiều chuyện muốn đọc mệnh cách của anh, càng không nên mồm miệng không kiểm soát mà đi hôn anh. Hu hu hu, ngài Chấp hành ơi, giờ thì cậu bị gài bẫy rồi phải làm sao đây?
"Em có thể một lần giữ lời với tôi được không?" Vân Hồi đột nhiên cau mày, giữ lấy cằm Lâm Cửu. Rõ ràng anh rất ghét ba chữ này, trong mắt anh tối tăm, cuộn trào phẫn nộ, đến cả khớp tay cũng như đang run nhẹ.
Lâm Cửu không nói gì, cậu cảm nhận được Vân Hồi thực sự đang rất giận. "......"
Không gian tĩnh lặng bao trùm..
, , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , . , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , . , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , ,