Chương 850 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Tần Dã nghĩ bụng, Kiều Tư Niên liệu có để mắt đến mấy đồng lẻ đó không, cậu quay đầu, né tránh ánh nhìn của ông: "Cháu không chia tay."
Cậu không muốn cãi nhau với Ngô Sâm, nhưng bốn từ đơn giản đã thể hiện rõ ràng lập trường của mình.
Ngô Sâm liền cười lạnh: "Cháu không chia tay? Không chia cũng phải chia! Nếu không thì quay về quê làm một kẻ vô công rồi nghề cả đời, để cậu út xem cháu làm được trò trống gì!"
Tần Dã bướng bỉnh cũng nổi lên, đứng dậy khỏi ghế: "Về quê thì về quê, cháu không tin một người khỏe mạnh như cháu lại chết đói được!"
Nói xong, cậu kéo ghế định rời khỏi văn phòng.
Ngô Sâm hiểu tính cậu cứng đầu, không chấp nhận được, đành vội vã bước lên giữ lại, chân giậm thình thịch vì sốt ruột: "Đến thời điểm quan trọng thế này, cháu đừng có làm loạn nữa!"
Tần Dã: "Cháu không làm loạn!"
Cậu và Kiều Tư Niên đang rất ổn, tại sao phải chia tay? Cậu đi làm để gia đình có cuộc sống tốt hơn thôi mà.
Thật ra, mong muốn của Tần Dã không nhiều, chỉ cần tích góp từ từ, mua được một căn nhà, sắm một chiếc xe là đủ rồi. Nếu không trụ được trong làng giải trí, cậu sẽ đổi công việc khác, cuối cùng vẫn có thể đạt được.
Ngô Sâm tức muốn chết, buông tay cậu ra, nghĩ bụng Tần Dã chỉ mềm không cứng, liền nhanh chóng kéo lại, hạ giọng xuống hết mức: "Không chia tay cũng được, nhưng phải giữ bí mật, tuyệt đối không để truyền thông phát hiện. Đừng nói mình đang yêu đương."
Ý ngầm là muốn cậu giấu chuyện tình cảm, giống như các nghệ sĩ khác, tạo hình tượng độc thân.
Tần Dã im lặng, một lúc sau mới ngước nhìn hắn: "...Đây không phải là lừa dối à?"
Ngô Sâm nghĩ bụng, trong cái giới này ai mà không nói dối, ngực phập phồng tức giận, nói: "Tần Dã, cậu út đã nới lỏng yêu cầu với cháu rồi, đừng có được voi đòi tiên. Đài Tam mới gửi lời mời quay chương trình, cháu chuẩn bị mà ghi hình đi, đừng nói sai lời nào đấy!"
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .