Chương 817 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Cậu cuối cùng không đùa nữa, sợ quá đà. Cậu dùng một tay mở khóa màn hình điện thoại, đưa giao diện bạn bè vừa nãy cho Kiều Tư Niên xem:"Đùa anh thôi, đây là lãnh đạo công ty tôi."

Kiều Tư Niên không nhìn, đầu ngón tay anh gõ nhẹ hai lần, như thể đang kéo sợi dây câu vô hình, từng chút một giành lại thế chủ động. Anh lặng lẽ ngước mắt lên, giọng nghiêm túc: "Nếu cậu thật sự muốn thoát ế, tôi có thể lên nhóm giải thích."

Tần Dã hỏi lại: "Tại sao phải giải thích?"

Giờ đến lượt cậu cảm thấy không thoải mái.

Bibiiro suýt chút nữa nhảy ra, nắm vai Tần Dã mà lắc mạnh: [Ký chủ ngốc nghếch của tôi! Anh ta đang muốn dằn trước kéo sau đó! Dằn trước kéo sau đó! Sao cậu lại mắc bẫy được, những gì trước đây dạy cậu đều vứt hết rồi sao?!]

Nó vừa bay ra ngoài đã rủ rê Tần Dã đi khắp nơi dụ dỗ, lừa gạt đàn ông.

009 không nói nhiều, tung một cú đấm thẳng khiến nó rơi vào trạng thái nghỉ ngơi.

Hệ thống khuất ám cần dẫn dắt chủ nhân làm điều xấu để hấp thụ năng lượng duy trì, nhưng nếu không hút được năng lượng tiêu cực trong thời gian dài, nó sẽ bị buộc tự động hủy liên kết và đi tìm chủ nhân kế tiếp.

Bibiiro không chịu nổi lâu nữa, nên ngày càng trở nên nóng nảy.

Tần Dã đỗ xe ven đường, nói với Kiều Tư Niên:"Đến rồi."

Cậu vẫn đang mải nghĩ về câu nói vừa nãy, tâm trí rối bời, thậm chí quên cả xuống xe mở cửa cho Kiều Tư Niên. Đầu ngón tay cậu vô thức vuốt nhẹ trên vô lăng, lặng lẽ bộc lộ tâm trạng trong lòng.

Kiều Tư Niên không biết có phải nhận ra điều gì không, nhìn Tần Dã một cái, thấy đối phương cúi đầu, trông có vẻ rất mất mát. Cậu giống như một chú chó sói nhỏ buồn bã, cụp tai ủ rũ.

Kiều Tư Niên kéo dây an toàn, phát ra âm thanh nhỏ, sau đó lại nhìn Tần Dã: "Cái này hỏng rồi à? Tôi không tháo được."

 

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .