Chương 811 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
.
Thật ra Tần Dã không kén ăn. Nghe vậy, cậu nghĩ một lát, rồi dùng bút chì đánh dấu mấy món mình thấy ngon trên thực đơn, cuối cùng gạch chân thêm món sương sâm: "Sương sâm ở đây nấu tươi, mùi vị rất ngon, có thể thử xem."
Kiều Tư Niên liếc qua một lượt, ghi nhớ trong lòng, sau đó gọi nhân viên tới đặt món. Quay lại, anh thấy Tần Dã đang nhìn mình cười như không cười, hơi thắc mắc hỏi: "... Sao thế?"
"Không sao," ánh mắt Tần Dã tràn đầy ý cười, chỉ tay vào vị trí của họ, "Đây là lần đầu tiên tôi ăn lẩu kiểu này với người khác."
Kiều Tư Niên ngẫm ra, nhưng không để tâm lắm, chỉ khẽ cười: "Chuyện gì cũng phải có lần đầu, muốn thử không?"
Hai người ngồi sát bên nhau, vai kề vai, chân chạm chân. Một cử động nhỏ cũng có thể vô tình chạm vào đối phương.
Tần Dã nghe vậy, nhướng mày, vừa định đồng ý, thì thấy Kiều Tư Niên đã khẽ đứng lên, ngồi xuống ghế đối diện. Cậu theo phản xạ đưa tay kéo anh lại, nhưng ngón tay chỉ chạm tới mép tay áo.
Kiều Tư Niên ngồi xuống đối diện, đôi mắt sau cặp kính lấp lóe vẻ sắc sảo đặc trưng của người làm kinh doanh, nụ cười trên môi không đổi: "Tôi chợt thấy ngồi như thế này sẽ hay hơn. Bằng không, phía đối diện trống trải, trông hơi lạ."
Tần Dã vô thức xoa nhẹ đầu ngón tay trống rỗng, gật đầu: "Cũng được."
Món ăn rất nhanh được bưng lên. Tần Dã đứng dậy lấy hai bát nước chấm, hương vị đặc biệt phong phú, không có bí quyết gì nhiều, chỉ cần cho mỗi loại trên bàn một muỗng là đủ.
Lẩu sôi sùng sục, Kiều Tư Niên đeo kính nên khó tránh khỏi bị cản tầm nhìn. Anh đành tháo kính ra, dùng khăn giấy gói lại để một bên, nheo mắt gắp thức ăn nhúng lẩu. Đôi mắt đen như mực vì không tập trung được mà thoáng mờ ảo.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .