Chương 798 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Kiều Tư Niên nín thở, vô thức cứng đờ người, khi tóc Tần Dã vô tình chạm vào má anh, mắt anh khẽ rung lên, đột nhiên hiểu được cảm giác rung động điên cuồng khi gặp trai đẹp mà nhóm người số 0 trong nhóm chat hay nói đến.
Đèn neon chiếu lên cửa kính xe, tạo ra một vùng ánh sáng mờ mờ.
Trong xe ánh sáng mờ mờ, Kiều Tư Niên thấp giọng nói: "Cảm ơn."
Tần Dã nhìn anh, nhướng mày ừm một tiếng: "Không có gì."
Sau khi hỏi rõ địa chỉ, Tần Dã phát hiện nơi Kiều Tư Niên sống là một khu biệt thự dành cho người giàu, nghĩ bụng đối phương chắc là khá giàu. Vừa khởi động xe, cậu vừa trò chuyện: "Đúng rồi, anh vẫn chưa nói cho tôi biết tên anh là gì."
Cậu chỉ nghe loáng thoáng người khác gọi "Kiều Tư Niên".
Kiều Tư Niên nhìn cậu, gương mặt tuấn tú của người đàn ông trong vùng sáng tối lẫn lộn trông hơi mờ nhạt, không khó để nhận ra vài nét tính cách. Anh chậm rãi nói ba chữ: "Kiều Tư Niên."
Tần Dã cười, nghĩ cái tên này nghe rất thư sinh: "Tôi là Tần Dã, dã trong nguyên dã."
Đây là lần đầu tiên cậu nói tên thật cho người quen trên mạng biết.
Kiều Tư Niên lẩm nhẩm hai chữ này: "Rất hợp với tính cách của cậu."
Tần Dã liếc nhìn anh: "Cậu út của tôi cũng thường nói vậy, ông ấy thường bảo tôi là đứa trẻ hoang dã."
Người nói vô tâm, người nghe lại có ý. Kiều Tư Niên đột nhiên cảm thấy mình bị một đòn đánh trúng tim, anh tháo kính, lau lau lớp sương mờ trên tròng kính, do dự hỏi: "Tôi chắc cũng cỡ tuổi cậu út của cậu nhỉ?"
Tần Dã sờ sờ mũi: "Ông ấy hơn anh năm tuổi."
Đến giờ vẫn là một gã độc thân già.
Kiều Tư Niên gật gật đầu, che giấu nỗi thất vọng vô cớ, im lặng không nói thêm.
Chưa được bao lâu, điện thoại trong túi Kiều Tư Niên đột nhiên rung lên hai cái, là tin nhắn của Trần Phi Độ, mở đầu bằng một loạt biểu tượng cảm xúc: 【Anh vừa đi khỏi, đám yêu tinh kia liền lên nhóm đào bới tài khoản của zero, anh phải trông chừng cp nhà mình cho kỹ đấy.】
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .