Chương 790 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Người đó lập tức nói: "Gần đây tôi vừa muốn chụp ảnh, cậu có thể cho tôi số liên lạc không?"

Tần Dã không lên tiếng, nghĩ lại biết thế đừng nói lung tung, mình đâu có biết chụp ảnh.

Tần Dã không biết, đối phương chỉ là muốn bắt chuyện để xin số liên lạc của cậu. Dù cậu có nói mình làm nghề nhặt rác, đối phương có lẽ cũng sẽ nói: Vừa hay nhà tôi có rác cần dọn, có thể cho tôi xin số liên lạc được không?

Trần Phi Độ đứng bên cạnh nhìn, gần như phát điên. Những con ong bướm kia rõ ràng muốn nhào lên người Tần Dã, Kiều Tư Niên sao lại như kẻ ngốc không có chút phản ứng gì, nghe vậy lập tức lên tiếng ngăn cản: "Tôi có bạn làm trong studio nhiếp ảnh, lát nữa tôi đưa danh thiếp cho cậu, báo tên tôi sẽ được giảm giá."

Người đó rõ ràng không vui, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý.

Tần Dã thấy vậy lòng nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng chưa kịp vui mừng đã có người lên tiếng hỏi: "Zero, cậu và Kiều Tư Niên là cp sao, sao trông không giống lắm?"

Lời này vừa dứt, không ít người nhìn qua, điển hình là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn. Vốn dĩ trong giới này người nhiều mà miếng ăn ít, Kiều Tư Niên tuy điều kiện không tồi, nhưng trong mắt họ vẫn có chút chênh lệch.

Điều kiện của Tần Dã xuất sắc như vậy, sao phải tìm một ông chú.

Trần Phi Độ im lặng nghiến răng: Đám hồ ly tinh này!

Tần Dã nhìn về phía người vừa hỏi, hoá ra không ai khác chính là hải vương Kỳ Bạch. Cậu giơ tay dài, trực tiếp trước mặt mọi người kéo Kiều Tư Niên vào lòng, cười nhạt hỏi: "Chỗ nào không giống?"

Kiều Tư Niên vóc dáng cao gầy, trên người có mùi nước hoa cổ điển nhẹ nhàng. Ban đầu Tần Dã chỉ làm cho người khác xem, nhưng khi thực sự ôm người vào lòng, tâm trí lại không thể kiềm chế mà động một nhịp, tim đập rộn ràng.

 

 

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .