Chương 771 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Kiều Tư Niên đọc được tin nhắn này, không nhịn được cười. Anh gõ một đoạn dài nhưng lại cảm thấy dư thừa, xóa xóa viết viết hồi lâu mới gửi đi:【Được, sau này nhớ ăn uống đúng giờ nhé.】
Tần Dã không trả lời, chỉ gửi lại một sticker. Một chú mèo tròn trịa lăn lộn trên mặt đất, sau đó vẫy vẫy đuôi, trông như đang làm nũng.
Đêm tối quá đỗi dài dằng dặc, bóng đêm vô tận bao trùm thành phố, đèn neon lần lượt sáng lên, tô điểm cho khu thương mại sầm uất nhất. Trong dòng xe cộ tấp nập, những con người xa xứ đang bươn chải để tìm cho mình một chỗ đứng.
Tần Dã chỉ có thời gian rảnh vào ban đêm. Qua cửa sổ, cậu nhìn xuống thành phố rộng lớn và phồn hoa này, thỉnh thoảng cũng nhớ đến người thân nơi quê nhà. Nhưng cậu luôn nghĩ rằng, phải cố gắng đạt được gì đó mới đủ tư cách quay về.
Đồ ăn của nhà hàng này rất tinh tế, khẩu phần không nhiều. Hiển nhiên, Kiều Tư Niên đã cân nhắc đến khẩu vị của Tần Dã, gọi suất dành cho hai người, vừa đủ no.
Ăn xong, tắm rửa sạch sẽ, nằm dài trên giường, Tần Dã bỗng cảm thấy mình đã chạm đến đỉnh cao của kiếp người chuyên "săn cơm". Một cảm giác không rõ ràng, nhưng hình như không còn cô đơn như trước.
Bibiiro là một quả cầu năng động, quan sát Tần Dã mấy ngày liền, nó nhận ra Kiều Tư Niên có tình ý với cậu. Giàu có, trưởng thành, đây chính là đối tượng lý tưởng để cậu ra tay.
Bibiiro bay đến bên Tần Dã, giục giã đầy tiếc nuối:
【Tiểu Dã, sao còn ngây ra đấy, mau tán anh ta đi!】
Tần Dã theo phản xạ che điện thoại lại: "Cái gì?!"
Bibiiro phấn khích vỗ cánh: 【Tiểu Dã, tán anh ta đi!】
Tần Dã cảm thấy Bibiiro đang nói năng linh tinh, cậu nhét điện thoại xuống gối, khẽ nhíu mày, nghiêm túc nói: "Tôi không muốn lừa gạt người khác nữa. Cậu nên tìm chủ khác đi."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .