Chương 768 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

 

Tần Dã nghĩ bụng chuyện này có gì ghê gớm, nửa đùa nửa thật nói: "Tôi cũng xấu lắm."

Kiều Tư Niên hỏi: "Xấu đến mức nào?"

Anh muốn chuẩn bị tâm lý trước.

Tần Dã bật cười: "Tôi không nói đâu, miệng méo, mắt lác, chân co giật, anh tự tưởng tượng đi."

Nói xong, cậu lại hỏi: "Anh ăn cơm chưa?"

Bác giúp việc vẫn đang nấu ăn dưới lầu, Kiều Tư Niên nhìn đồng hồ: "Lát nữa ăn, còn cậu?"

Tần Dã lúc về đã đun một ấm nước, giờ đang ngồi bên bàn chuẩn bị ăn mì gói, tiếng xé gói mì vang lên loạt xoạt: "Tôi? Tôi đang ăn."

Kiều Tư Niên cũng hiểu lịch sinh hoạt của cậu: "Lại ăn mì gói à?"

Tần Dã vừa cắn dĩa vừa ậm ừ cho qua.

Kiều Tư Niên định nói ăn đồ ăn nhanh nhiều không tốt cho sức khỏe, nhưng lại nghĩ Tần Dã chưa chắc đã nghe, do dự một lúc rồi nói: "Hay để tôi mời cậu uống trà sữa, coi như cảm ơn vì đã giúp tôi giải vây hôm nay."

Nhưng anh không chắc Tần Dã có chịu gửi địa chỉ cho mình không.

Tần Dã thực ra không muốn chiếm tiện nghi của Kiều Tư Niên, nhưng nếu từ chối, lại có vẻ như cậu quá đề phòng. Một ly trà sữa thôi mà, không đáng bao nhiêu, nên cậu đồng ý. Cậu gối tay sau đầu, đáp: "Anh biết là tôi đang giúp anh giải vây thì tốt rồi, còn đổ oan tôi chặn đào hoa của anh."

Tần Dã gửi địa chỉ của mình qua.

May mắn là ở cùng thành phố, khoảng cách cũng không quá xa. Kiều Tư Niên tìm kiếm một nhà hàng gần đó, nhanh chóng đặt đồ, rồi tiếp tục trò chuyện với cậu: "Mèo nhà cậu hình như khá yên tĩnh, chẳng kêu gì mấy."

Bibiiro ngày nào cũng lải nhải nhồi nhét tư tưởng sai lệch cho Tần Dã, trong khi mỗi lần như vậy, 009 sẽ xông ra chiến đấu sống chết với nó, không ai nhường ai.

Nghe vậy, Tần Dã liếc nhìn hai quả cầu ánh sáng vẫn đang kịch chiến trên góc bàn, che micro lại, hạ giọng nói với 009: "Qua đây kêu vài tiếng được không?"

009 ngơ ngác: "Gì cơ?"

# Tên ký chủ này lại định nói bậy bạ gì nữa đây?! #

Tần Dã lặp lại: "Qua đây học mèo kêu vài tiếng được không?"

"..."

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .