Chương 759 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Kiều Tư Niên trước đây vì mải mê sự nghiệp nên không có thời gian cho chuyện tình cảm, nhưng bây giờ dù có nhiều tiền hơn cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng. Phòng ốc xa hoa nhưng trống rỗng, sinh vật sống duy nhất trong nhà là chú mèo mập tên Trà Trà.
Kiều Tư Niên có đủ các đặc điểm của một người đàn ông độc thân lâu năm: thuần khiết và nhàm chán. Một người như anh, trong giới không ai để ý, sao có thể so với những người trẻ tuổi hoạt bát.
Anh đẩy xấp tài liệu sang một bên, do dự hồi lâu mới gửi cho Tần Dã một tin nhắn: [Cậu đang làm gì thế?]
Tần Dã đang vò đầu bứt tai học từ vựng, thấy tin nhắn liền vô thức trả lời: [Đang học từ vựng tiếng Anh.]
Kiều Tư Niên chống cằm, thầm nghĩ cậu không phải đang làm việc sao, sao lại còn phải học từ vựng: [Rất khó à?]
Tần Dã không định che giấu nữa, vừa học vừa gõ một dòng chữ bằng một tay: [Ừm, tôi chỉ tốt nghiệp cấp ba, tiếng Anh không giỏi.]
Kiều Tư Niên hơi sững người, không ngờ cậu lại thành thật như vậy, liền nhắn lại: [Hay để tôi dạy cậu?]
Anh từng học đại học ở nước ngoài vài năm, dạy tiếng Anh chắc không thành vấn đề.
Tần Dã nhìn tin nhắn, cũng ngẩn người. Thật ra những người cậu thường trò chuyện đều là kiểu dễ cáu kỉnh, cần phải dỗ dành. Đây là lần đầu tiên gặp người như Kiều Tư Niên, chân thành đến vậy. Cậu gãi đầu, ngập ngừng hỏi: [Có làm phiền anh không?]
Kiều Tư Niên đẩy tập tài liệu bên cạnh ra:【Không sao, dù gì cũng chẳng có việc gì.】
Tần Dã liền gửi hình ảnh qua cho anh.
Kiều Tư Niên nhìn thoáng qua, phát hiện đó có vẻ như là lời bài hát. Trong lòng thắc mắc vì sao Tần Dã phải học thuộc những thứ này, nhưng anh cũng không hỏi. Từng câu từng câu, Kiều Tư Niên gửi tin nhắn thoại để dạy cậu cách đọc.
Giọng Anh của Kiều Tư Niên rất hay, không lạnh lùng và khô khan như giọng dịch từ máy tính, mà còn mang theo vài phần ấm áp, nhẹ nhàng và không gấp gáp.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .