Chương 744 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
009 sợ giật chết cậu, nhẹ nhàng vỗ cánh, bên tai Tần Dã lẩm bẩm như Đường Tăng: [Trả tiền đi trả tiền đi trả tiền đi trả tiền đi...]
Thật ra mà nói, Tần Dã cũng chẳng muốn làm trò lừa đảo trên mạng nữa. Cậu một lúc nhiều nhất chỉ có thể trò chuyện với tám người, từ lạ thành quen cũng phải mất ít nhất một tháng, trung bình mỗi người vay được bốn trăm đồng, một tháng cậu mới kiếm được ba ngàn hai.
# Bây giờ làm gì có công việc nào vừa nhàn lại lương cao chứ? #
Nếu không phải Bibiiro cứ lải nhải bên tai, cậu đã bỏ nghề từ lâu rồi.
"Im miệng—"
Tần Dã nhíu mày, lấy điện thoại ra trực tiếp chuyển lại ba trăm đồng hôm qua nhận được, coi như bỏ tiền mua sự yên tĩnh.
009 đếm ngón tay, nghĩ bụng Tần Dã chắc chắn không chỉ lừa mỗi một người: [Còn lại thì sao?]
Cộng lại thì tất cả chỉ hơn hai ngàn một chút, ăn vài bữa là hết sạch, chẳng mua nổi siêu xe cũng chẳng mua được biệt thự, trả thì trả thôi.
Tần Dã bản chất không phải kiểu người keo kiệt, cậu tra lịch sử giao dịch trước mặt 009 rồi hoàn trả toàn bộ số tiền đã vay, nhíu mày chỉ tay ra cửa: "Bây giờ lập tức, biến khỏi trước mắt tôi!"
Người bình thường bị một hệ thống ràng buộc đã đủ khổ sở, Tần Dã lại còn bị hai cái, tâm trạng điên cuồng khỏi phải nói.
009 lập tức biến mất trong không khí.
Tần Dã thay đồ xong, chuẩn bị ra ngoài. Tiện tay nhìn đồng hồ, vừa vặn bảy giờ rưỡi, cậu gửi một tin nhắn cho Kiều Tư Niên: [Chào buổi sáng.]
Sau đó thành thạo chuyển qua các tài khoản phụ, gửi cùng một tin nhắn cho năm người khác.
Kiều Tư Niên đang ngồi trên xe đến công ty, điện thoại trong túi bất ngờ rung lên hai cái. Anh mở ra xem, thấy tin nhắn chào buổi sáng của Tần Dã, vừa khéo đúng bảy giờ rưỡi.
Kiều Tư Niên chỉnh lại gọng kính bạc trên sống mũi, nhìn màn hình vài giây, sau đó gõ một dòng chữ: [Chào buổi sáng.]
Buổi biểu diễn của Tần Dã hôm nay được tổ chức tại một trung tâm thương mại lớn. Bảy tám thực tập sinh không quá nổi tiếng nhưng có chút điển trai sẽ lên nhảy vài bài, hát vài bài là xong.
Khi cậu đến nơi, Ngô Sâm đang đứng bên lề đường chỉ huy lắp ráp sân khấu, mồ hôi nhễ nhại.
Tần Dã bước tới vỗ vai anh: "Cậu út."
Ngô Sâm quay đầu lại, thấy là Tần Dã thì tặc lưỡi một tiếng:
"Giữ kín đi, cháu chẳng lẽ muốn người ta không biết cậu út là cậu của cháu à?"
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .