Chương 719 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

"Này nhóc," Công Tôn Trác Ngọc phủi tuyết trên người, cười thoải mái, dáng vẻ thiếu niên hào sảng. Anh chỉ vào nhà mình: "Nếu muốn trú tuyết thì vào trong đi, bên trong có một cô nương áo hồng, bảo nàng cho các ngươi vài cái bánh bao nóng."

Nói xong, anh liền xoay người chạy về hướng nha môn.

Một trong hai kẻ ăn mày là một cô bé. Nghe thấy lời ấy, cô do dự muốn đứng dậy nhưng lại bị tên ăn mày còn lại kéo về: "Tỷ, đừng tin."

Đó là một cậu bé gầy gò, ánh mắt sắc bén với đôi mày thanh tú, cả khuôn mặt lấm lem bẩn thỉu. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng lại toát ra vẻ thành thục cùng sự phòng bị kín kẽ.

Cô bé nghe lời, đành ôm chặt lấy y vào lòng, hai người dựa vào nhau để sưởi ấm. Trên người đã phủ kín tuyết, ngay cả lông mi cũng trắng xóa.

Công Tôn Trác Ngọc với ký ức về Giang Châu lúc nhỏ đã phai nhạt, chạy một hồi lâu mới tìm được nha môn. Anh bước thẳng vào trong, đám nha dịch canh giữ nhìn thấy liền nhận ra anh, cũng không ngăn cản.

Công Tôn Trác Ngọc liền hỏi: "Phụ thân ta đâu?"

Tên nha dịch chắp tay đáp: "Đại nhân đang ở trong ngục thẩm vấn phạm nhân. Công tử chi bằng vào trong chờ một chút."

Công Tôn Trác Ngọc không muốn đợi, lỡ đâu giấc mơ này tan biến thì biết làm sao? Anh ngoài miệng đồng ý nhưng lại len lén chạy thẳng đến cửa ngục tối. Ngục tốt thấy anh liền ngăn lại: "Công tử, trong này không vào được."

Công Tôn Trác Ngọc đáp: "Ta tìm phụ thân, chỉ nhìn một cái rồi đi."

Ngục tốt nhanh chóng kéo anh lại: "Đại nhân đang thẩm vấn tên trộm mấy ngày trước, không thể làm loạn được."

Mấy ngày trước, trong vùng Giang Châu, nhà một viên ngoại bị mất trộm bạc trắng hơn vạn lượng. Công Tôn Liêm Kính dùng mưu kế bắt được kẻ trộm và đang thẩm vấn dưới ngục.

Công Tôn Trác Ngọc nói: "Ta chỉ trốn ngoài cửa nhìn một chút, không vào trong đâu."

Tính anh vốn nghịch ngợm, ngục tốt không dám cứng rắn, lơ là một chút đã để anh chạy mất.

Đường đi trong ngục tối, Công Tôn Trác Ngọc khá quen thuộc. Anh bịt mũi tiến vào trong, vừa đến đã thấy một nam nhân nhã nhặn mặc quan phục xanh ngồi sau án thư, cầm bút ghi chép lời khai, không ai khác chính là Công Tôn Liêm Kính.

Đối diện ông là một phòng giam, bên trong nhốt một thanh niên mặc tù phục trắng, giọng điệu kiêu ngạo: "Gia đây đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, chính là đại gia Thạch Thiên Thu! Cẩu quan kia, ngươi có bản lĩnh thì cứ việc giở trò!"

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .