Chương 697 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Công Tôn Trác Ngọc nhìn thẳng vào bà: "Không sao cả, chỉ là bản quan nghe nói, đêm tiểu công tử qua đời, người hầu hạ trong phòng chính là Tư Vân. Lão phu nhân tức giận vô cùng, trách nàng ta hầu hạ không chu toàn, còn đặc biệt sai người lôi nàng ra ngoài đánh phạt. Chẳng lẽ lão phu nhân thật sự đã quên chuyện này, quên đến mức cả chuyện có liên quan đến cái chết của cháu trai bà cũng không nhớ sao?"

Đây là lời nói dối đầu tiên của Hồng lão phu nhân. Đã rút củ cải thì kéo theo cả rễ, những lời sau đó bà nói tự nhiên không còn đáng tin. Đám đông nhìn bà bằng ánh mắt đã khác lạ.

Hồng lão phu nhân vẫn ung dung như thường, không chút bối rối: "Ồ, hóa ra Công Tôn đại nhân nói đến nha hoàn thấp hèn kia. Quả thực lão thân có gặp nàng ta, nhưng không biết tên họ. Vì hầu hạ không chu toàn, nên đã sai quản sự lôi xuống phạt."

Công Tôn Trác Ngọc gật đầu, như thể bừng tỉnh:"Nhưng theo lời đám hạ nhân trong phủ, Tư Vân sau khi bị lôi đi, ngày hôm sau liền mất tích. Lão phu nhân có biết chuyện gì đã xảy ra không?"

Hồng lão phu nhân nhất quyết không để lộ sơ hở:"Đương nhiên không biết."

Công Tôn Trác Ngọc hướng ánh mắt nghiêm nghị về phía đám hạ nhân sau lưng bà: "Quản sự đâu?"

Quản sự trong lòng thầm than xui xẻo, lấy tay áo lau mồ hôi trán, run rẩy bước lên: "Tiểu nhân ở đây, không biết đại nhân có gì chỉ bảo?"

Công Tôn Trác Ngọc hỏi: "Có phải ngươi lôi Tư Vân ra ngoài phạt không?"

Quản sự mồ hôi chảy ròng: "Đúng vậy, đánh mười hai cái bạt tai, rồi thêm ba mươi roi, sau đó... liền để người đưa về phòng."

Công Tôn Trác Ngọc không buồn ngẩng đầu, nghe qua đã biết hắn nói dối: "Lúc nào đưa về?"

Quản sự lắp bắp: "Ước chừng... khoảng giờ Hợi."

Công Tôn Trác Ngọc ung dung: "Ồ? Vậy nha hoàn ở cùng phòng với Tư Vân là ai?"

Quản gia nghe vậy vô thức quay lại nhìn, gọi một nha hoàn áo xanh bước lên: "Bẩm đại nhân, người ở cùng phòng với Tư Vân là Tư Hà."

 

 

 

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .