Chương 651 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Đỗ Lăng Xuân ngồi bên trong, mí mắt cũng không nhấc lên, ừm một tiếng: "Ta biết."

Hồng Thị Lang là người thông minh, đương nhiên không dại gì mà xung đột với mình. Hơn nữa Hồng Văn Đào đang bị giam trong ngục, cùng lắm là chịu chút đau đớn da thịt, không quá mấy ngày sẽ được thả ra.

Ngô Việt hỏi: "Tư Công, về phủ chứ?"

Đỗ Lăng Xuân nghe vậy, đặt mạnh tách trà xuống chiếc bàn thấp bên cạnh, không rõ vui giận nói: "Đi Kinh Triệu Phủ."

Công Tôn Trác Ngọc mới nhậm chức ngày đầu tiên, đã gây ra chuyện lớn như vậy. Nhà họ Hồng đâu phải dễ đối phó, nếu không phải mình âm thầm cho người theo dõi, chỉ sợ sáng mai tấu chương đàn hặc anh sẽ chất đầy án ngự.

Mấy đời Kinh Triệu Doãn trước, ít nhất cũng ngồi ấm chỗ mới từ quan bị bãi chức, Công Tôn Trác Ngọc nếu ngày thứ hai đã bị cách chức, chẳng phải sẽ thành trò cười.

Thật khéo, Công Tôn Trác Ngọc bước ra khỏi cửa phủ, vừa khéo thấy một chiếc xe ngựa quen thuộc đỗ trước cửa, đoán ngay là Đỗ Lăng Xuân, lập tức vén rèm chui vào, giọng ngạc nhiên mừng rỡ: "Tư Công?"

Đỗ Lăng Xuân ngồi bên trong, nghe vậy nhấc mí mắt lên, giọng điệu không thiện cảm: "Thì ra là Công Tôn đại nhân, hôm nay tân quan nhậm chức, cảm giác thế nào?"

Y mỗi lần gọi Công Tôn Trác Ngọc là Công Tôn đại nhân, nhất định là đang mỉa mai châm chọc.

Nhưng Công Tôn Trác Ngọc hôm nay bị thi thể dọa cho hồn bay phách lạc, đầu óc chưa kịp phản ứng, nghe vậy còn tưởng Đỗ Lăng Xuân đang quan tâm mình, lập tức nước mắt lưng tròng, dụi đầu vào lòng y: "Tư Công."

Cọ a cọ, cọ a cọ.

Đỗ Lăng Xuân có chút không chống đỡ nổi, đẩy hai lần cũng không đẩy ra, mặt mày lúng túng, nhỏ giọng quở trách: "Công Tôn Trác Ngọc, ta còn chưa hỏi tội ngươi, ngươi lại khóc lóc ấm ức rồi!"

Tác giả có lời muốn nói: Công Tôn Trác Ngọc: QAQ ôi, người ta sợ mà

 

 

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .