Chương 631 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Đỗ Lăng Xuân đang ngồi sau bàn sách uống trà, nghe vậy liền nhấc mắt nhìn anh một cái, dùng nắp chén gạt bọt trà: "Ngươi chỉ cần không gây thêm phiền phức cho ta là được."
Trong lòng y lại cảm thấy vô cùng hài lòng vì anh để tâm đến mình.
Công Tôn Trác Ngọc bước đến bên cạnh, dựa vào bàn sách, tiện tay lấy một cây bút hồ cầm lên xoay xoay hai vòng: "Tư công có phải thấy ta phiền không? Hay là thực sự nghe lời Quý phi nương nương, muốn tìm một người thông minh lanh lợi khác để hầu hạ bên mình?"
Hôm đó Đỗ Lăng Xuân trở về, kể cho anh nghe những lời của Đỗ Thu Vãn. Công Tôn Trác Ngọc từ đó cứ thích đem ra nói mãi, rõ ràng là cố ý gây rối.
Đỗ Lăng Xuân dùng ngón tay chậm rãi xoa thái dương, nghĩ bụng Công Tôn Trác Ngọc đúng là tổ tông sống, khó chiều vô cùng. Y nửa thật nửa đùa nói: "Nếu thật tìm một người khác, ngươi sẽ làm thế nào?"
Cằm Công Tôn Trác Ngọc hơi hất lên, lập tức dùng bút chỉ về phía ao sen ngoài cửa sổ: "Tin không, ta nhảy xuống đó ngay cho tư công xem!"
Đỗ Lăng Xuân đánh tay anh xuống: "Đừng làm loạn!"
Nhưng giọng y chẳng có chút khí thế nào.
Công Tôn Trác Ngọc dứt khoát đóng cửa sổ lại, cười ngồi chen lên cùng y: "Ta đã thông minh lanh lợi như thế này, tư công không thể tìm được người nào thông minh hơn ta đâu."
Đỗ Lăng Xuân đặt chén trà xuống, khẽ nói: "Ngốc tử."
Công Tôn Trác Ngọc không cần phải căng thẳng như vậy, ngoài anh ra, còn ai có thể thích một kẻ như y chứ. Đỗ Lăng Xuân không lo anh ong bướm bên ngoài thì thôi, anh ngược lại lại lo lắng cho y.
Công Tôn Trác Ngọc nghĩ rằng ngày mai nhậm chức, chắc chắn sẽ bận bịu nhiều việc, một khoảng thời gian dài không thể rảnh rỗi. Cuối cùng, vì còn trẻ máu nóng, anh trực tiếp vòng tay ôm lấy eo Đỗ Lăng Xuân, những nụ hôn dày đặc hạ xuống cổ đối phương, thành thạo tháo dải buộc áo của y.
Đỗ Lăng Xuân theo bản năng liếc nhìn cửa nẻo, thấy đã đóng kín, liền không nói gì thêm. Đôi mày mắt y cụp xuống, một bên đáp lại nụ hôn của anh, một bên mơ hồ trách: "Không xem giờ giấc, còn là ban ngày đó!"
Y vẫn chưa quen bộc lộ bản thân giữa thanh thiên bạch nhật.
Công Tôn Trác Ngọc đè y lên bàn, giấy tuyên thành, nghiên mực tức khắc vương vãi tứ tung: "Tư công sợ gì chứ, trời chẳng mấy chốc sẽ tối thôi mà."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .