Chương 601 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Vừa nghe tiếng gọi quen thuộc này, Đỗ Lăng Xuân đã biết ngay lại là tên nhãi Công Tôn Trác Ngọc. Trong lòng y hiếm khi cảm thấy bất lực. Đứng dậy rời khỏi thư phòng, y vừa bước ra cửa thì đã bị người kia ôm chặt lấy.
Đỗ Lăng Xuân ngẩng lên nhìn, thấy cửa phòng đã đóng kín bèn không đẩy ra, chỉ nhìn Công Tôn Trác Ngọc mà hỏi: "Người đã bắt được chưa?"
Công Tôn Trác Ngọc gật đầu: "Bắt được rồi."
Đỗ Lăng Xuân lại hỏi: "Nguyên do thế nào?"
Công Tôn Trác Ngọc hơi ngập ngừng, sau đó mới gật đầu đáp: "Tra ra rồi."
Đỗ Lăng Xuân không nói gì, chỉ chăm chú quan sát Công Tôn Trác Ngọc, đôi mắt sắc sảo như muốn nhìn thấu tâm tư của anh: "Vậy sao lại mang vẻ mặt đau khổ thế này?"
Công Tôn Trác Ngọc theo bản năng sờ mặt mình: "Ta có sao?"
Rõ ràng dáng vẻ vẫn phong lưu như trước.
Đỗ Lăng Xuân thấy anh lắc đầu, liền quay lại thư án, ngồi xuống, thản nhiên hỏi: "Nói đi, lại xảy ra chuyện gì rồi?"
Công Tôn Trác Ngọc không chịu ngồi xa, cứ muốn chen sát vào y: "Tư công, nếu muốn giữ mạng cho hung thủ trước mặt hoàng thượng, e rằng sẽ rất khó khăn?"
Đỗ Lăng Xuân liếc anh, giọng điệu lạnh nhạt: "Khó như lên trời."
Nói xong, y nhướng mày hỏi tiếp: "Sao? Lại nảy sinh lòng thương hoa tiếc ngọc với nhà ai rồi?"
Rõ ràng thuộc hạ đi cùng đã thuật lại sự việc với y.
Công Tôn Trác Ngọc nghe ngữ điệu chua chát của y thì cười như không cười: "Tiểu cô nương kia đã có tình lang, tự nhiên chẳng đến lượt ta thương. Chúng ta mỗi người tự yêu quý hoa của mình, tư công nói xem có phải không?"
Công Tôn Trác Ngọc nghĩ mình cũng là đóa hoa kiều diễm phong nhã đấy chứ.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .